Vậy nên, đừng hòng chiếm đoạt được tôi nếu như anh và tôi chưa cùng nhau kí vào tờ đăng kí kết hôn. Sự trong trắng của tôi nếu như nó có giá đến vậy, thì chắc chắn chồng tôi – người tôi yêu thương trọn đời trọn kiếp sẽ là người tôi trao thân gửi phận. Tôi đã từng nhất định giữ trinh tiết đến thế!
Giờ đây, một lần nữa tôi khẳng định về mặt khoa học, tôi là một cô gái trinh đúng nghĩa. Nhưng trả giá cho sự giữ gìn ấy, tôi lại trở thành một kẻ “yêu” bệnh hoạn.
Yêu anh vì tôi cảm thấy anh là một người đàn ông tử tế, ấm áp. Tuổi 27 tuổi cũng không con trẻ nữa, tôi cũng đã nghĩ đến việc phải lập gia đình. Tuy thế, chuyện vượt rào khi yêu, tôi vẫn cương quyết không đồng ý. Tôi nói với anh về quan điểm của mình một cách rõ ràng “Nếu chúng mình cưới nhau, em sẽ thuộc về anh mãi mãi”. Anh đồng tình và còn khen tôi ngoan, hiếm có ở thời bây giờ. Tôi cũng an tâm phần nào khi bên anh.
Tuy thế,với một người đàn ông sinh lý bình thường thì chuyện đòi hỏi vượt rào khi ở bên nhau không phải là không có. Nhưng thấy thái độ cương quyết của tôi, anh cũng không dám mè nheo nữa.
Nhưng sau những lần tôi từ chối, anh thật sự cảm thấy khó chịu và bức xúc. Anh cáu gắt hoài và cứ đuổi tôi đi rồi xa gần bóng gió bảo sẽ đi chơi gái để giải toả nhu cầu… Tôi cảm thấy mình cũng một phần có lỗi khi khiến cho anh bức bí đến vậy, nhưng tôi không biết phải làm gì.
Anh nhiều lần xa gần gợi ý chuyện “quan hệ” nhưng vẫn có thể giữ gìn trinh tiết. Khi đó quả thực tôi vô cùng “gà mờ” về chuyện đó. Anh rủ tôi xem phim đen và thì thầm rằng: “Nếu quan hệ kiểu đó thì em vẫn là một cô gái trinh, hoàn toàn không mang thai và cũng không ảnh hưởng gì về vấn đề đạo đức”. Vì tin và muốn giữ anh bên mình, tôi đồng ý cho anh quan hệ “cổng sau” mà không hề nghĩ rằng nếu làm như thế thì tư tưởng đạo đức của mình đang thực sự có vấn đề”.
Một lần, hai lần… và nhiều lần trôi qua, tôi dường như đã đánh mất cảm giác ghê sợ lúc ban đầu khi làm chuyện đó. Tôi đã thực sự đi xa hơn một nụ hôn rất nhiều. Ở một khía cạnh nào đó, thể xác tôi đã thuộc về anh. Thế nhưng, trong tâm trí cái đạo đức trong tôi vẫn lớn tiếng” Dù sao tôi vẫn là gái trinh…”.