Đến tháng 8/2005, hai anh chị có với nhau đứa con đầu lòng. Trớ trêu khi biết đó là con gái, anh Q. và gia đình bên nội đã gạt bỏ hai mẹ con sang một bên. Khi bé Thanh lớn lên, thấy con gái có những điểm rất giống cha nên anh Q. muốn quay lại với hai mẹ con, nhưng chị Phương không đồng ý. Vì nghe lời dụ dỗ muốn kiếm được nhiều tiền, năm 2012 chị Phương tham gia làm việc cho một công ty đa cấp ở quận Tân Phú. Cũng chỉ vì ham muốn làm giàu mà trong chốc lát chị đã vay mượn tiền hết chỗ này đến chỗ kia để nộp cho công ty. Tính đến thời điểm cháu Thanh bị hại, chị đã đóng cho công ty này số tiền 1,4 tỉ đồng.
Chị Phương rưng rưng nước mắt chia sẻ thêm: “Giống như mọi ngày, cháu Thanh học từ 7h30 đến 9h vào các ngày thứ Hai, thứ Tư, thứ Sáu tại số nhà 572/28/12 đường Âu Cơ, phường 10, quận Tân Bình, TP.HCM. Ngày 28/4, tôi đưa cháu đến đây để học thêm, tới 10h25 tôi đến đón cháu về nhưng không thấy có ai hết. Tôi bước vào trong ngôi nhà thì thấy cháu ngồi im, hai tay chống vào đầu gối, chân thu gọn. Thấy vậy, tôi gọi liên tiếp ba câu nhưng không thấy con thưa. Tưởng con bị bệnh, tôi lập tức gọi xe ôm chở cháu đến bệnh viện Tân Phú. Tại đây bác sỹ cho biết bé Thanh bị người ta làm hại dẫn đến rách màng trinh. Nghe bác sỹ nói vậy, tôi chết lặng người và cố gặng hỏi ai đã làm gì con…? thì cháu chỉ lắp bắp trả lời “ông Sơn… nhà học thêm…””.