“Ngay bây giờ em cũng không biết tại sao mình lại mù quáng như vậy, cái mà em bị thu hút đó chính là họ đánh quá đúng tâm lý của sinh viên, đó là muốn làm xây dựng được tương lai vững chắc, hoàn thiện bản thân để ra đời sống mà sống”, G. nói.
Chia sẻ với PV VTC News, G. rất đau khổ cho biết, không dám nói với ba mẹ mà chỉ biết nhịn ăn, tiết kiệm để dành tiền mà trả nợ. Nhiều khi tiền ba mẹ gửi vừa rút ra đã trả nợ hết bạn bè, trong túi chỉ còn 50.000 đồng để ăn trong vòng… 1 tháng.
“Cái cảm giác đói khiến em sợ mỗi khi nghĩ đến, nhiều ngày em phải ăn bột đậu xanh, uống nước lã vì tiền đâu nữa mà ăn. Có bữa em còn phải đi hiến máu ở kí túc xá để lấy có thêm tiền 50.000 đồng và 3 hộp sữa Ông Thọ để duy trì thêm cuộc sống. Em đã trải qua cuộc sống kéo dài vài tháng đói khát kinh khủng.
Lần đầu tiên trong đời, em biết đến đói đến mờ mắt đó anh ạ! Trong túi không còn lấy một xu, em thà chịu đói còn hơn là xù nợ bạn bè để nhân cách của mình bị coi thường, tự làm tự chịu nên em cũng không dám nói với ba mẹ, cũng may em xoay xở được sau mấy tháng và cũng trả hết được nợ nần nhờ Tết về nhà có tiền lì xì. Hồi ức đó là hồi ức quá kinh khủng, mọi chuyện như đảo lộn hết”, G. tâm sự trong nước mắt.