Tuy nhiên, tôi không thể giũ bỏ trách nhiệm này. Tôi sẽ tính toán một cách hợp lý nhất, tính toán nhanh nhất có thể để cưới em. Chỉ là tôi chưa sẵn sàng nên còn chưa biết phải bắt đầu từ đâu.
(Ảnh minh họa).Tôi xâu chuỗi lại mọi việc, có chút nghi ngờ và trong giây phút ấy, tôi bừng tỉnh.
Tôi nhận ra, hình như đó là một tay chơi, một gã đại gia.
Và phải chăng, em là chân dài?
Tôi báo với em rằng, tuần tới tôi sẽ đưa em về ra mắt bố mẹ tôi và chuẩn bị cưới xin. Em mừng lắm, em đã hét lên trong điện thoại vì sung sướng. Em bảo tôi là người đàn ông tuyệt vời, em đã tìm đúng người. Thú thực, tôi có chút lo lắng nhưng tôi cũng đâu còn sự lựa chọn nào. Mình gây ra việc này thì phải gánh chịu thôi. Nhưng có một sự việc mà mãi đến gần ngày đưa em về ra mắt tôi mới muốn được làm sáng tỏ. Hôm ấy, tôi tình cờ thấy em và người đàn ông nào đó cười nói vui vẻ với nhau trước cửa khách sạn. Họ nhìn nhau tình tứ, say đắm và còn nắm tay nhau rất thân mật. Người này giàu có, sang trọng, có xe hơi, nhìn như một đại gia. Còn em thì ăn mặc hở hang, ôm ấp anh ta như thế là người yêu vậy. Em coi như không có ai biết về mối quan hệ của em và tôi nên thả phanh như thế.
Tôi xâu chuỗi lại mọi việc, có chút nghi ngờ và trong giây phút ấy, tôi bừng tỉnh. Tôi nhận ra, hình như đó là một tay chơi, một gã đại gia. Và phải chăng, em là chân dài? Em đang cặp kè với anh ta sao? Nghĩ lại, em luôn dùng quần áo đẹp. Tôi không sành hàng hiệu nhưng túi xách của em cũng thuộc hạng sang. Tôi hỏi em thì em bảo tiền lương kiếm được em cũng chịu khó mua sắm.