Tuyết chà xát một lúc khá lâu. Không thở được bằng mũi, tôi đành há miệng hớp không khí, phì phò như moat lực sĩ điền kinh sắp đến mức ăn thua. Tuyết một phần đã mệt, một phần có lẽ cảm thấy đủ “đô” rồi, nó dừng lại:
“sợ chưa, còn ức hiếp con này nữa thôi?”
“Anh có ức hiếp em bao giờ đâu?”
“Thế ai từng đè con này hiếp dâm mấy tháng trước?”
“Anh thương cưng, anh muốn làm cưng sướng.”
“Thôi đi, đừng có mồm năm miệng mười. Em phạt nữa bây giờ. ”
“Phạt đi.”
Tôi nói cứng. Vì biết con nhỏ đã ngất ngư. Tuyết ngã người nằm ngửa trên nền gạch hoa, háng dạng rộng, ra lệnh:
“Đụ em đi.”
“Kiểu mới đâu?”
“Đụ đi lát nữa chơi kiểu mới. Hôm nay anh liệu mà giữ thân, em bắt đụ liên tục coi còn ngoan cố nữa không.”
Tôi trườn người với tay lên mặt nệm kéo hai chiếc gối xuống kê dưới mông Tuyết, rồi hai tay nạm hai ống chân nó, quỳ thẳng lưng đẩy cặc vào lồn. Tôi nhắp, kéo ra chậm, đóng vào mạnh, đều đặn, liên tục. Tuyết cong người ôm cứng hông tôi giật vào. Nó rên rỉ, miệng không ngớt gào từng chập:
“Đụ mạnh anh ơi, đụ mạnh nữa anh ơi. Sướng, trời ơi, sướng…”
Tôi đứng dậy, kéo cả phần hạ thể của Tuyết lên theo. Vẫn để cặc nạm sâu trong lồn, tôi bước giật lùi đến sát chiếc bàn học:
“ôm anh, co người lên.”
Tôi ra lệnh. Tuyết vòi tay ôm ngang hông tôi rồi vòng quanh cổ. Tôi đặt Tuyết nằm lên bàn, háng ở ngay góc, tiếp tục nắc. Tôi đụ ngửa, chán, lật úp lại, đụ sấp. Mệt, rút cặc ra cúi xuống bú liếm. Cứ vậy, tôi chơi dai dẳng cả tiếng đồng hồ. Tuyết càng lúc càng sướng, có khi nó hét lớn như bị chọc tiết, tôi nghĩ mẹ ở phòng kế cạnh chắc cũng nghe tiếng kêu khoái lạc của nó. Mặc kệ, cả Tuyết và tôi đều đã nắm được con bài tẩy của mẹ nên chẳng còn coi bà ra gì. Giả dụ bây giờ có mặt bà tại đây, bọn tôi cũng cứ tiếp tục đụ như thường, không chừng cả bà và bọn tôi đều nhờ thế thêm phần hứng khoái. Kể từ hôm gã thanh niên ra hành quân, mẹ chẳng còn đồ chơi, chắc bà thèm lắm. Nhớ thằng chả phải biết. Tôi tự hỏi chẳng biết mẹ có thủ dâm không? Nếu không, làm sao chịu cho thấu. Tưởng tượng cảnh mẹ “tự phục vụ”, tôi bật cười thích thú.
“Mạnh, mạnh nữa. Anh cười gì thết á sướng…” .
Tôi vừa nháp nhanh vừa hổn hển kể cho Tuyết nghe ý nghĩ của mình. Tuyết cũng bật cười:
“Ừ nhỉ… Mạnh nữa anh… Chắc thú lắm… Sâu vào anh… Bọn mình phục kích coi chơi đi anh.”
“Phải rồi, tại sao không?”
Tối hôm đó đợi mẹ vừa đi tắm, Chúng tôi đột nhập ngay vào phòng bà, trốn trong tủ. Ngăn tủ khá rộng, đủ chỗ cho hai đứa ngồi ôm nhau thoải mái.
Khoảng mười lăm phút sau mẹ trở vào. Bà chỉ khoác hờ một cái khăn lông quanh thân thể. Trông mẹ tươi mát rất ngon mắt. Bà đến ngồi trước bàn trang điểm, tháo chiếc khăn vắt lên thành ghế, lấy cây lược chải gỡ mái tóc ướt xịt một ít nước hoa vào hai nách, cổ, háng. Bỗng bà dừng tay lại, nhìn xuống phần dưới, xoay người nửa vòng về phía ánh sáng, nghĩa là mặt hướng về phía hai đứa tôi. Mu lồn bà vẫn rậm đen lông lá. Bà vạch lông tìm hai mép, khẽ lắc đầu đứng lên bước đến mở cửa phòng thò đầu ra gọi lớn: