Từ hôm nhà thờ cho một cái máy may cũ thì Quỳnh Tiên quay ra sửa chữa quần áo cũ do dân làng thu góp tặng cho. Vì Thắng và Lập cao xấp xỉ bằng nhau nên nàng lôi Thắng ra đo kích thước. Thay vì nếu cứ mặc quần Tây cụt như thường lệ thì việc đo quần áo rất dễ lên đến đũng, chiều dài đũng quần thì đo từ thắt lưng xuống đến đũng quần. Hôm Thắng được nàng lôi ra đẻ đo kích thước thì nhằm đúng ngay anh đương mặc một bộ đồ pyjama rộng thùng thình. Để đo kích thước ống quần, nàng bắt Thắng đứng dạn chân ra, trong khinàng ngồi xổm trước mặt anh; tay trái giữ một đầu cái thước dây đi lên dọc theo phía trong bắp đùi rồi đến háng cho đến khi mu bàn tay nàng chạm vào bìu dái của Thắng kiến anh hết sức nhột nhạt hai hòn trứng dái muốn thót vào trong bụng. Đến giai đoạn đó đũng quần Thắng vẫn phải đứng dạng chân ra như cũ. Quỳnh Tiên đứng bên phải anh, người hơi cúi xuống tay trái cầm một đầu thước giây giữ ở khoảng giữa thắt lưng anh, tay kia cầm phần thước giây còn lại di chuyển từ phíd sau mông đít luôn dưới đũng quần hướng về phía trước bụng. Trong khi di chuyển bàn tay phải dọc theo cái thước, bàn tay trái phải vuốt nhẹ vào cái bìu dái mà lần này thì không còn chuyện đụng bằng mu bàn tay nữa mà là vuốt nhẹ bằng chính lòng bàn tay. Thắng tuy mang tiếng là mặc quần áo ngủ cẩn thận nhưng lại không có quần lót nên Quỳnh Tiên có thể sờ rõ cái bìu dái với hai hòn trứng dái; mặc dù nàng chưa có can đảm mà dùng ngón tay nắn thử xem nó hình thù đích thực ra sao, nhưng có điều hiển nhiên là chồng mình thiếu cái này. Nàng cũng ước lượng là nó to như trứng chim cút lớn vậy. Ngay khi Quỳnh Tiên chạm vào hai hòn trứng dái, thì người Thắng như cứng lại không còn tự thủ được nữa cả con cặc dài như một cán cờ dựng đứng lên đâm thẳng về phía trước. Cũng vừa lúc đó bàn tay phải nàng trên lộ trình từ dưới háng đi ngược lên phía bụng anh sau khi phớt qua cái bìu dái vừa trờ tới. Một phần vì lòng bàn tay “vì ngón trỏ và ngón tay cái hãy còn đang cầm cái thước giây” chạm ngay vào phần bụng và mặt dưới đầu cặc.
Quỳnh Tiên giật mình nhìn xuống thấy cái đầu cu đỏ hồng, bóng loáng nước dâm nổi bật qua lớp vải quần bị thấm nước đã trở thành trong suốt như giấy bóng kính! Nàng rụng rời cả tay chân đ1nh rơi cái thước giây xuống đất.
Nàng vội cúi xuống nhặt lên nhưng vì còn đứng sát bên hông Thắng nên má trái nàng lại chạm vào đầu con cặc ướt ấy. Nàng cảm táh6y cái đầu cặc của Thắng mềm mà lại cứng, tròn nhẫy những nước dâm. Điều nàng xúc động nhất là từ hồi lấy chồng chỉ biết con chim bé xíu của chồng, bây giờ nàng mới biết là con cặc cua Thắng lớn hơn gấp bội. Nàng chạy vội ra khỏi phòng Thắng nói vói lại: “Thôi trễ rồi, phải đi làm cơm chiều!”
Tuần lễ sau đó Thắng đi chợ với Quỳnh Tiên. Khi về đến nhà nàng mới biết là quên chìa khoá, mà Thắng thì còn đưng bưng túi đồ ăn nặng, nếu khom lưng đặt túi đồ ăn xuống thì trái cây trong túi sẽ vương vãi tứ tung, phải mất công nhặt. Thắng bèn bảo nàng lấy giùm chìa khoá trong túi quần tây đang mặc. Túi quần tây đằng trước phía tay mắt lại sâu, quần lại hơi rộng vì đồ bố thì chừa sửa lại nên khi nàng đứng sau lưng anh thọc bàn tay phải vào để lấy chìa khoá nhưng tìm không thấy nên phải khoắng ra tứ phía… vô tình đã ch5m vào bửu bối của Thắng. Tuy nhiên vì anh chàng còn mặc quần lót bên trong nên nàng chỉ cảm thấy đó là một đùm rất bự chiếm đầu một lòng bàn tay vì nàng đã tò mò vuốt nhẹ lên cái bửu bối đó. Chiều dài của cái xúc xích thiên tạo đó tuy còn ở trong trạng thái bình thường cũng dài hơn chiều ngan của lòng bàn tay nàng. Cả hai người đều giật mình nhưng vì không ai nhìn thấy mặt ai, nên cũng đỡ ngượng. Thắng vội xin lỗi:
– Ấy quên, chìa khoá ở túi sau!
Rồi anh ỡm ờ nói tiếp:
– Chìa khoá phía trước dùng để mở cái khác!
Từ những khám phá về con cặc của Thắng với hòn trứng dái bằng mắt, bằng mu bàn tay, rồi đến một phần lòng bàn tay, từ cái khứu giác hôi nồng của tinh dịch, cái vị giác của chất tinh tuý the the này Quỳnh Tiên ao ước một ngày nào đó được nhìn tận mắt, sờ vuốt bằng hai tay, nếm tận miệng, cả miệng ngang lần miệng dọc cái bửu vật đó. nàng nghĩ cần phải triển lãm “hàng họ” của mình trước xem anh chàng phản ứng thế nào.
Lúc đó là ba giờ chiều một ngày cuối hạ trời miền Bắc Texas vẫn còn oi bức. Quỳnh Tiên mặc một cái quần tây cụt ngắn rất chật, ngắn đến tận bẹn, để lộ ra cặp đùi thon dài và chắc, đồng thời cũng làm nổi hai mông đít ở phí sau. Phía trước mặt nếp giữa đũng quần ép chặt lấy khe lồn lõm xuống làm hai má lồn hai bên nổi u lên rất nay. Màu lông đen cũng mờ mờ ẩn hiện sau lớp vải quần trắng. Áo nàng mặc rất rộng cổ, màu đỏ, không có cánh tay để hớ ra một bụi lông nách rất xum xuê. Nàng bước vào phòng Thắng, lúc đó chàng đang đứng nhìn bâng quơ qua cửa sổ, nghĩ đến tương lai mịt mù của đời mình.
– Anh Thắng, coi hộ cái bộ quần áo nàng em mới sửa, có được không? – Quỳnh Tiên nhí nhảnh hỏi.