VN88 VN88

Bọn giặc hiếp cả dám em ai nấy cũng nát hết lồn

Có khi hoặc là chị, hoặc là tôi khơi mòi sờ soạng và tấn kích nhau trước để rồi khi cơn dâm vỡ òa thì hai đứa xiết quấn vào nhau như đôi trăn, vặn vẹo đến vắt hết từng giọt khí của nhau bôi đầy lên cặc hay âm ỉ trong lồn mới chịu. Lâu dần thành quen, chẳng còn câu nệ gì cả. Đụ nhau xong, chẳng cần chùi, tôi gục vô bú lồn chị cũng ừ mà chị có đòi ngậm cặc tôi cũng xong. Chưa vợ chồng mà còn hạnh phúc hơn vợ chồng là khác.

Tụi tôi đã anh anh em em, hết còn ông, tui, bà, chị gì nữa. Có bữa chị khoe: sao hồi rày vú em lúc nào cũng cương lên được, nặng thấy mồ. Tôi chọc nói: tại em cho anh bú hoài nên nó nở. Chị nhủng nhẳng trách: anh làm cái vú giống mớ lười ươi không bằng, ngâm nhúng nước là nở phình tổ chảng. Tôi banh vú phải chị ra mút, mới xọc xọc mấy cái đã to giành giành ra, tôi ngưng và kêu: em coi nè, anh nói rất đúng, hồi nãy nó lì lì mà giờ nó chong ngóc lên dòm anh như đòi cắn nhay nữa. Chị giả bộ che vú phụng phịu: ư, em hổng cho, em ngậm ướt nhoẹt vú em ra còn nhay làm nó sưng tồ vồ xấu hoắc. Tôi vẹt tay chị ra mà lăn vào bú nữa, chị kêu rầm trời.

Tôi lẳng lặng chọn sinh nhựt chị làm thí điểm. Bữa đó, tôi biến căn phòng thành diễm lệ huyền bí. Tôi thắp nến hồng, tắt đèn và mừng để chị cầm dao cắt bánh, cùng cheer với nhau chút rượu và hôn thắm thiết nhau. Chị đâu ngờ tôi có pha chút thuốc ngủ trong ly rượu của chị nên nũng nịu dựa vào vai tôi nói lời cám ơn da diết. Một lúc thì chị ngà ngà, nói năng lọ xọ và thăng. Tôi ẵm chị lên giường, đặt lót cái khăn dưới mông trịnh trọng như đêm trăng mật của đôi vợ chồng mới cưới.

Tôi vừa lột áo quần, vừa nâng niu nưng người chị lên cởi từ từ từng cái xú, cái xịp. Tôi vừa làm vừa lầm thầm xin chị tha thứ. Tuy vậy tôi vẫn thấy run như chú rể rón rén nhìn lồn vú vợ đêm đầu. Tôi không ngờ đã nhìn ra một sự thật đau điếng, cả một bên vú trái chị vá chằng chịt bằng một cái sẹo to tướng, lùng bùng như lưới nhện. Tôi rít lên chửi rủa thằng hải tặc bất nhân. Tôi thề bắt được nó, nhứt định phải xẻo cu và băm vằm mới hả. Thì ra cái thằng chó đẻ đã hiếp chị còn dùng dao khoét rơi cả vú chị ra nữa. Hèn gì mà chị chẳng dấu, bên xú cheng trái may độn sẵn chiếc vú mủ tròn trịa y hệt vú thiệt, do đó dù không bị rờ nó cũng đã săn cứng đội lên.

Tôi nấc và cất tiếng khóc không thành tiếng. Tôi sụt sịt quàng lại chiếc xú cheng váo ngực chị, mặc luôn cả xì và hết thảy quần áo lại vì không còn lòng nào nghĩ tới đụ chị nữa. Tôi ngỡ là tôi đã chán vì người chị không vẹn toàn, nhưng không phải, vì quá đau xót cho hoàn cảnh chị mà tôi cố quên thôi. Tôi nằm nghiêng ngắm nhìn chị say sưa, hôn lên môi, cằm, mắt, mũi chị rồi từ từ ngả ra ôm gọn chị mà khục khịt giận.

Chúng tôi ngủ một lát thì chị ngọ nguậy tỉnh. Thấy tôi ôm cứng chị trong vòng tay, chị hoảng hồn rờ rẫm khắp nơi xem tôi có mò lột chị ra chưa nữa. Nghe tôi ngáy nhè nhẹ, chị gỡ tay tôi ra dò xem khắp người. Chị băn khoăn tại sao bữa đó tôi hiền vậy, lẽ nào không lột chị ra mà đụ, bú. Nhưng cũng lơ mơ nghĩ có lẽ vì uống rượu cả hai cùng say nên tôi chưa kịp thỏa mãn sự đòi hỏi cũng nên.

Chị lay tôi dậy, cốt ý đền bù khoản thiếu sót vừa rồi. Tôi mệt mê ngủ ngáy như chết, chị lay mãi mới tỉnh. Thấy tôi ngơ ngác, chị mới tin, thở ra: hai đứa say quá, may mà còn kịp bò vô giường. Tôi mừng thầm, đã cất đi sự đắn đo lo âu của chị. Từ đó, tôi cưng chị nhiều hơn, giành làm hết các việc. Để chị khỏi phân vân, tôi vờ đòi tắm rửa luôn cho chị nữa, nhưng chị từ chối, tôi cũng không ép.

Biết tâm lý chị, tôi có măn chỉ trật xú cheng bên vú phải lên để xoa nắn. sờ bóp còn dùng miệng rà lên ngoài áo bên vú trái rên rẩm như được ban ân đầy đủ vậy. Chị lim dim mắt cảm động. Tôi cũng vờ ân cần bóp tụt tụt lên cái vú trái và nói giỡn: cưng ngoan nghe cưng, ôi bóp sướng tay chi lạ. Chị có rươm rướm nước mắt, tôi hỏi chị trả lời sang một hướng: tại anh quí em làm em khóc mà vui. Tôi lại hôn vùi lên mặt và khắp nơi để chị cười nắc nẻ lên mới tha.

Thỉnh thoảng tôi có nhắc lại đề nghị xin cưới, chị lơ là khất lần. Nhưng chị tìm mua các sách báo nói về phẫu thuật thẩm mỹ và lăng xăng bàn bạc với tôi chuyện ghép vú, ghép mông như một tò mò của người nữ. Tôi biết chị sửa soạn tâm lý xem tôi ý kiến, ý cò ra sao. Tôi cũng lơ đãng nói lông bông như thừa hơi bàn chuyện người khác. Tôi nói gà, nói vịt, loanh quanh cuối xóm đầu làng, rồi mới đủng đỉnh đá cầu vào mục tiêu chính. Tôi cố thuyết phục chị phải tin tưởng nơi tôi.

Tôi cố chọn những ngôn từ thật hay để trở thành một diễn giả tài. Tôi tranh luận về vẻ đẹp phụ nữ và sa đà dần về chuyện vú mớm. Chị có vẻ chú ý nghe. Tôi nói: đàn bà có đôi vú là chính, vừa nuôi con vừa chìu chồng, nhưng không nhất thiết phải có. Nhiều bà, nhiều chị nghĩ là vú lép thì ít được giới nam say mê, không hẳn vậy. Bao nhiêu cô đào xi nê đâu có vú to như Katheryn Hepburn, Vivian Leigh v.v… mà vẫn tìm ra hạnh phúc, trong khi Pamela Anderson, Marilyn Monroe, Brigitte Bardot thì luôn bị vấp váp tình yêu.

Cho nên có được đôi vú toàn vẹn cũng tốt, bằng như có khiếm khuyết chút đỉnh cũng có chết ai đâu. Nhiều người nghĩ phải đi bơm, đi mổ cho vú căng thì giữ chồng mới được, anh thì anh hổng “ khe “, miễn là vợ thương yêu đủ rồi. Vú lớn chẳng qua là đền bù tự ái, chồng có đụ được vú bao giờ, dở trò giăng cuội cũng là cọ cọ một chút, còn đụ thì phải cái lồn kìa. Đàn bà mất lồn hay lồn tịt là lúa, còn vú chỉ là phụ họa cho vui thêm thôi.

Tôi nói hăng quá, chị phải ngỡ ngàng. Chị bịt miệng tôi bằng những cái hôn tới tấp và thỏ thẻ: em biết ơn anh. Và chị hăng hái nhận lời lấy tôi. Chị vừa nói vừa lần tay mở nút áo ra, lại lòn cởi khóa gài của cái xú, từ từ lột nịt vú ra, trước gỡ trần bên vú phải. Tôi say sưa nhìn, sau nhấp nhứ, tôi giục: em gỡ nốt đi. Chị bịn rịn rồi kéo cái vú trái ra. Tôi nhẹ nhàng cúi xuống hôn lên cái sẹo chằng chịt và rống lên: mồ cha loài cướp biển. Tôi nói được thế rồi khóc òa. Chị lịm đi không dè tôi thực sự yêu chị đến vậy. Chị vỡ òa lên khóc, bịn rịn quấn lấy tôi, hai đứa nức lên vì tình cảm.

Chị bù lu bù loa: em hiểu sai về anh, từ trước đến giờ em vẫn ngại, không dám cho anh nhìn chiếc vú mất này. Em sợ anh thường tình như thiên hạ sẽ khiếp mà bỏ rơi em. Anh đừng chấp em, bởi em yêu anh không muốn mất. Tôi hôn tràn lên mặt mũi và khắp người chị. Tôi vừa hôn vừa liến thoắng lột hết quần hết áo chị ra. Tôi rùng rùng như sợ chậm. Tôi hôn lên cổ, lên ngực, ngấu nghiến cắn bú vào vú phải, hôn say sưa thật lâu bên vú trái rồi lần xuống hôn liếm rún, lết lia háng và gục bú lồn. Chị vừa khóc vừa dạng hết giò ra, kêu nhắng lên: anh giết em đi, anh cắn xé em ra đi, anh làm gì cũng được, em cho anh hết, anh nuốt tan xác em vào người anh cho đã, em có chết cũng cam.

Tôi biết chị quá phấn khích nên nói năng líu cả lưỡi. Tôi từ tốn giúp chị hạ cơn tức tủi dần. Tôi lần mò nút ngược lồn chị lên, cắn vào hạt le nhay đả đớt và làm chị ngả nghiêng lụm cụm. Chị lại hối hả rít lên: đụ em đi cưng, đụ em cho em chết cứng trong vòng tay anh. Và chị rùng rùng tìm nắm cả hai tay tôi ấp vào lên hai vú giục: anh sờ bóp đi mà nắc, mà giập, mà nhún, mà cắm, anh biểu đụ phải bóp vú mới cực đã, đó em cho anh hết đó, làm cho sướng.

Quả tôi lịm sướng tột đô nên làm theo lời chị. Tôi măn vô cái vú sẹo, bóp lòi cái vú phải, hôn cuống quít vào môi và cố sức địt phăng phăng. Chị rướn cái lồn cao và phụ úp hay tay đè lấy tay tôi chịu đựng. Tôi đụ chị khìn khịt, đụ lắc lư con tàu đi, tưởng rằng không vật gì ngăn cản được, chị phún khí ra tầng tầng, tôi nhồi con cặc dẻo nhẹo trong lồn chị, tầy huầy như khuấy vữa. Chị ré luôn miệng: ôi nứng quá, anh là chồng duy nhứt của em.

VN88

Viết một bình luận