VN88 VN88

Bố dượng dậy con Út cách kích thích bộ phận sinh dục nam

Ông Cừ chơi con út từ trong phòng ra tới ghế bố, kể cả lúc nó dang nằm võng mà con út nó cũng đồng tình với ông, suốt ngày nó cứ nằm tênh hênh ra trước mắt làm sao ông Cừ chịu nổi.

Ông Cừ chơi con út với tâm trạng của một kẻ sắp chết dói gặp dược bửa ăn ngon, ông ăn bất kể ngày đêm, ăn cho thật nhiều rồi lỡ có chết cũng cam tâm.

Chuyến đi buôn kéo dài cả mười ngày mới thấy bà Bảy dẫn thằng Đức lù lù trở về, ông Bảy và con út ra đón, hỏi thăm vài câu qua loa rồi họ ngồi vào bàn ăn cơm.

Trong bửa ăn, tự nhiên mà chẳng ai nói với ai câu gì mọi người như có một cái gì ngại ngùng mà không nói được, bửa cơm tẻ nhạt trôi qua nhanh chóng.

*
* *

Buổi sáng, ông Cừ dẫn thằng Đức ra ruộng thật sớm, hai cha con tát cái đìa kiếm ít cá về ăn dần. Suốt một ngày hai cha con không nói với nhau câu gì, trong lòng ông Cừ cũng còn bị ám ảnh bởi cái dư vị của nhửng ngày hoan lạc trên cái thân thể mơn mỡn, tươi trẻ của con Út. Ông Cừ vẫn còn thèm thuồng, tiếc rẽ, như một con chó bị mất khúc xương ngon.

Thằng Đức vừa mò bắt cá, nó cốlàm ra vẽ chăm chỉ tới công việc, nhưng thật ra trong lòng nó cảm thấy sợ hải, không dám nhìn thẳng vào mặt ba nó.

Thằng Đức biết những chuyện nó và hà Bây làm là không phải, là loạn luân tội lỗi, nhưng mỗi khi nhớ đến nó vẫn không ngăn được một cảm giác nôn nao háo hức, thằng Đức lúc nào như cũng thèm muốn một thân thể đàn bà nóng hổi dục tình trong vòng tay mà lần đầu trong đời nó đã được nếm qua.

Buổi chiều hai cha con khệ nệ sách mấv thùng cá về, bước vào nhà thấy vắng hoe, ông Cừ gọi lớn.
– Bà với con Út đâu rồi.

Ông Cừ không nghe thấy liếng trả lời, ông bước vội ra sau vườn dớn dác tìm kiếm. Khu vườn nhỏ vắng tanh không một tiếng trả lời.

Ông Cừ linh cảm thấy có một điều gì bất thường, ông bước vội vào buồn, chiếc va-li đựng quần áo của hai mẹ con bà Bảy ngày mới về đã biến mất. Ông Cừ hoãng hốt hối thằng Đức chia nhau ra đi tìm tảo tác.

Sau cùng nhờ một thằng nhỏ chăn trâu cho biết là có thấy bà Bảy và con Út đi về phía bến xe. Ông Cừ hoan mang kêu thằng Đức trở về, trong lòng ông nhen nhúm một chút hối hận và tiếc rẻ.

Buổi sáng hôm đó, sau khi ông Cừ dẫn thằng Đức đi ra ruộng bà Bảy thấy trong lòng thấy xốn xang bất ổn, bà câm thấy mặc cảm tội lổi trong lòng như một ngọn lửa dù âm nhưng vẫn không chịu tắt. Bà len lén nhìn con Út, đứa con gái cưng của bà. Con út cũng thờ thẩn như người mất hỏn, nó ngỏi đờ người ra, lan man nhớ đến con cu to cứng của ông Cừ đã bao lần dưa ló đến tuyệt đỉnh khoái lạc mấy hôm vừa qua, làm cho con út thấy rờn rợn da gà mỗi khi nhớ đến, nó xốn xang, bức rứt, đứng ngối không yên.

Bà Bảy suy nghĩ rất nhanh, bà đã mơ hỏ nhận biết có một cái gì bất thường dã xảy ra trong cãn nhà này trong thời gian bà di buôn, bà ngập ngừng hỏi nhỏ con
Út.
– Con có muốn về ngoại ở không?
Con út không trẵ lời, nó liếc nbìn bà Bảy rồi gật đầu.

VN88

Viết một bình luận