Từ hộp sữa đến cái tã lót cũng đều do một tay các cán bộ lo cho. Có phạm nhân nhìn thương quá, cũng cho cái này cái kia. Tôi biết ơn cán bộ và các bạn tù trong trại bao nhiêu, thì lại tự oán trách mình bấy nhiêu. Tôi chỉ hận mình không phải là người tự tay mua cho con hộp sữa, không phải là người mua cho con bộ quần áo hay bịch tã lót. Tôi hận mình vì đã không cho con một cuộc đời bình thường, không cho con một người bố tốt, hận mình đã sống không tốt, để cuối cùng đứa con nhỏ bé của tôi vừa mới sinh ra đã sớm chịu cảnh thiệt thòi.
Nhưng tôi biết bây giờ là lúc tôi phải vượt qua oán hận, vượt qua đau đớn, để nuôi con đến ngày mãn hạn tù. Tôi cầu mong đứa con bé bỏng ở bên cạnh tôi mỗi ngày sẽ cho tôi nghị lực phi thường để vượt qua tất cả những khó khăn trước mắt.
Ghi theo lời kể của phạm nhân Huỳnh Thị L., trại giam An Phước
(Tâm sự cùng Phimsex.info)