VN88 VN88

Bi kịch của người mẹ trẻ nuôi con trong tù

Kể từ khi nhận ra sự thật bẽ bàng đó, từ một người phụ nữ cam chịu và hi sinh, bao nhiêu tình yêu, bao nhiêu sự dịu dàng trong tôi đều chuyển thành oán hận. Nụ cười của tôi bây giờ đã thêm nhiều phần chua chát, giọng nói của tôi đã thêm nhiều phần cay nghiệt. Những lúc nhìn mình trong gương, tôi thấy gương mặt mình khắc khổ, nghiệt ngã. Ngày nào tôi cũng tự hỏi, sau tất cả những gì tôi đã làm, đã hi sinh, tại sao tôi lại bị đối xử như thế? Ý nghĩ đó khiến mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày tôi cảm thấy thêm 1 lần tuyệt vọng, khiến mỗi ngày trôi qua, tôi lại cảm thấy sự hận thù chất chứa.

Trải qua sóng to, gió lớn, tôi mới hiểu thế nào là lòng người khó lường. Tất cả những nỗi đau đó đã biến tôi thành một người đàn bà hoàn toàn khác. Ngày xưa, lúc chưa lập gia đình, tôi khao khát làm mẹ bao nhiêu, thì khi sinh con trong tù, tôi lại hững hờ với cái thiên chức thiêng liêng của người đàn bà bấy nhiêu. Có những ngày, tôi chẳng buồn cho con bú nếu cán bộ trại không nhắc, mặc kệ cho con tôi khóc lả đi vì thiếu sữa mẹ. Có thể nhiều người sẽ nghĩ tôi là một bà mẹ chẳng ra gì. Nhưng nỗi đau của tôi quá lớn. Tôi không thể vị tha với chính mình và cả chính đứa con tôi mang nặng đẻ đau.

VN88

Viết một bình luận