Tình mẫu tử và những giọt nước mắt lăn dài sau song sắt
Tâm sự con gái : Bi kịch của người mẹ trẻ nuôi con trong tù
Tôi bị bắt sau một thời gian buôn bán lẻ ma túy. Những ngày đầu vào trong trại giam, tôi chưa từng có một mảy may suy nghĩ oán trách chồng. Mình làm thì mình chịu, nhưng khi nghĩ rằng, mình đã vì gia đình nhà chồng mà phải đi vào con đường này, tôi đã đinh ninh điều đó sẽ khiến chồng tôi phải cảm động, yêu thương và trân trọng tôi hơn, nhất là khi tôi đang mang trong mình giọt máu của anh ấy. Ngày ngày trong trại giam, tôi chờ đợi chồng sẽ đến thăm, tôi tưởng tượng anh ấy sẽ nhìn tôi với đôi mắt ân hận, xót xa và đau khổ nói: Anh xin lỗi. Nhưng 1 tháng, rồi 2 tháng trôi qua, cái thai trong bụng tôi lớn dần lên, mà vẫn không thấy chống tôi xuất hiện. Ngày tôi chuẩn bị khai hoa nở nhụy, chồng tôi vẫn bóng chim tăm cá. Viết thư về nhà không có hồi âm, gọi điện về nhà không ai trả lời, đến khi đứa con đầu lòng của tôi ra đời trong vòng tay của các bác sĩ và sự chăm nom của các cán bộ trại giam, thì tôi hiểu rằng mình đã bị bỏ rơi. Đó là cú sốc lớn nhất mà tôi trải qua trong cuộc đời, cú sốc của một người đàn bà phát hiện ra mình đã đặt niềm tin và sự yêu thương nhầm chỗ, đã hi sinh cho những người không xứng đáng.