Đầu Tiến vẫn ngửng lên nhìn đăm đăm vào bức họa khỏa thân của bé Hai treo trên tường. Miệng con bé chu ra thực khiêu gợi. Bộ ngực mới nhú lên đã được Jean vẽ lớn hơn một chút càng thêm kích thích chàng hơn nữa. Chàng rít lên trên thân thể Jean.
– A… a… a…
Nằm trên mình Jean một lúc lâu, Tiến lăn qua một bên thở hổn hển. Chàng không ngờ mình lại có thể dùng trí tưởng tượng mà làm tìnhđược nhưvậy. Chắc chắn vợ chàng không thế nào hiểu nổi, tại sao Tiến lại có thể sung sức như vậy. Nàng phải cho là màn kịch rên rỉ, vặn vẹo rẻ tiền của nàng thành công thật mỹ mãn. Như vậy càng hay cho chương trình đang dự tính trong đầu, bắt quả tang tên đàn ông đốn mạt nào đó đã ngủ với nàng.
Tiến vờ hỏi Jean.
– Em còn muốn ở lại đây đêm nay vẽ nữa không?
Jean vô tình thực thà nói.
– Nhất định em phải vẽ cho xong một phần nào nữa trên bức họa này. Có lẽ nghỉ ngơi một chút em lại bắt đầu vẽ ngay.
Tiến vẫn vờ vĩnh lo lắng cho nàng.
– Em phải tắm rửa đi đã chứ.
– Dạ, tắm chứ anh. Để như thế này làm sao chịu nổi.
Tiến nghĩ có lẽ như vậy là đã quá đủ cho phần đầu của tấnkịchnày rồi. Chàng hôn nhẹ lênmôi vợ từgiã về phòng.
– Chúc em ngủ ngon nhé.
– Anh cũng vậy nghe cưng.
Tiến lững thững trở về phòng. Nhưng khi nghe tiếng Jean đóng cửa lại. Chàng rảo bước thực nhanh, nhẩy lại sát bên cánh cửa phòng vẽ, lắng tai nghe ngóng động định bên trong.
Một lúc sau, chàng đã nghe thấy tiếng nước chảy ào ào Chắc chắn là Jean đang tắm. Đợi một lúc thực lâu nữa, tiếng nước ngừng chẩy rồi bỗng có tiếng Jean hớn hở nói:
– Trốn ở đâu mà tài tình thế. Bây giờ lại ló đầu ra hả?
Nghe tiếng Jean nói, máu Tiến sôi lên ngay. Chàng ưnh tông cửa vô liền. Nhưng lại nghĩ, vội gì chứ. Cá đã nằm trong rọ rồi, bắt lúc nào không được mà phải vội vàng. Chàng càng thu mình lại, nhẹ nhàng áp thực sát tai vô khe cửa. Tiếng Jeơn thực ngọt ngào.
– Ngoan nào, nằm yên đi chứ, để gãi ngứa cho cưng nữa nghe.
Im lặng một lúc thực lâu, tiếng Jean lại hí hửng.
– Ngoan quá, cưng ngoan quá đi thôi. Như vậy có sướng không. Ngước đầu lên một chút nữa xem nào. Cái cần cổ này~xinh quá đi mất thôi.
Tiến cố nuốt cái tức căm gan vô bụng. Chàng nhìn quanh xem có vật gì có thể cầm được, khi nhào vô trong phòng, phang cho thằng chó đẻ đó được không. Cuối cùng chàng nhìn thấy một khúc cây như cái gậy. Tiến vội vã lượm lên. Chàng nhứ nhứ cầm cái gậy như một cây kiếm.
Tiến nghĩ thầm.
– Đập cho mày mấy cây này cũng bỏ đời rồi. Nếu cần tao thọc vào mắt mày cho đui luôn cũng được nữa.
Tiến vừa định gõ cửa thì lại nghe có tiếng Jean cười khúc khích thật lẳng lơ, dâm dật. Chàng không còn chần chờ được nữa. Đập mạnh tay vô cửa la lớn.
– Mở cửa, mở cửa mau lên.
– Ai đó.
– Tôi đây. Chồng bà đây, mở cửa mau lên.