VN88 VN88

Bé Hồng ngoan ngoãn chỉ biết rên rỉ cong cớn theo sở thích của chàng

Con đường từ nhà trên sườn núi xuống tới Cầu Đá tối om, Tiến phải dùng đèn pin soi đường. Cây đèn pin và những cục pin làm tại Việt Nam này chỉ soi sáng lờ mờ một khoảng trước mặt chưa đầy một thước. Chàng và bé Hai phải đi thực chậm, trăng lưỡi liềm lù mù chẳng giúp ích được bao nhiêu.
Bé Hai và chàng phải đi sát vào nhau cho khỏi vấp té.
Đi xa nhà một đoạn dài, im lặng mãi, Tiến mới khơi chuyện nói với bé Hai cho đỡ buồn.
– Cháu mấy tuổi rồi?
– Dạ, cháu gần mười lăm tuổi rồi.

Tiến ngạc nhiên kêu lên.
– Cháu mười’ lăm tuổi rồi thực hay sao. Chú trông cháu chỉ bằng đứa trẻ lên bảy, lên tám ở Mỹ là cùng. Bé Hai cười khúc khích hỏi Tiến, làm chàng ngẩn người
tới thích thú.
– Tuổi bảy hay tám gì đó ở Mỹ tụi chúng nó đã biết ngủ với con trai chưa hả chú?
Tiến nghĩ con bé này chịu chơi nên không ngần ngại trả lời.
– Tuổi đó chắc chắn chưa biết gì, nhưng tuổi mười lăm thì đa số đã có bạn trai rồi. Em có bạn trai chưa?
Hình như con bé bị chạm tự ái, cười hì hì, nói:
– Chú tưởng chỉ có gái Mỹ ở tuổi đó. Thân thể to con mới có bạn trai được thôi hay sao. Còn gái Việt Nam nhỏ con như cháu chưa biết gì như con gái bảy tuổi ở Mỹ hay sao. Ai thì không biết, còn cháu thì đi xa hơn cái chuyện đó nhiều.
– Không lý em có chồng rồi hay sao?
– Con gái ở Việt Nam, mười lăm tuổi có chồng là chuyện thường. Cháu thì chưa có chồng. Nhưng chuyện vợ chồng đối với cháu chưa chắc gì đứa con gái nào có chồng rồi cũng biết nhiều hơn cháu đâu.
Tiến ôm nhẹ lấy vai Hai hỏi nhỏ.
– Như vậy em đã từng ngủ lén với con trai rồi hay sao?

Hai cười khúc khích nói.
– Chỉ có dám ngủ lén thôi hay sao?
– Không lý em dám công khai à?
Hai có vẻ đắc ý nói.
– Công khai thì không dám công khai, nhưng mẹ cho phép.
Tiến ngạc nhiên hỏi.
– Có vụ đó thực hay sao. Thằng con trai nào mà lại có phước như vậy?
– Không phải là thằng con trai nào. Mà là một ông lớn tuổi rồi.
– Mấy tuổi mà em cho là lớn tuổi?

Có lẽ y cũng vào khoảng trên dưới bốn mươi gì đó.
– Bộ em thương thằng cha già này à. Kể cũng là một mối tình ly kỳ đó.

Hai nói thực nhanh.
Cháu có nói thương y bao giờ đâu.
– Ủa, thế sao em bảo đã ngủ với nó, lại còn nói được mẹ cho phép nữa?
– Ngủ thì có, cả tuần lễ như là đi hưởng tuần trăng mật. Mẹ cho phép cũng không sai. Thương thì không dám đâu.
Tiến vừa tò mò, vừa thấy vui vui. Chàng hỏi tới.
– Như vậy có lẽ em chỉ tò mò đi chơi cho biết thôi phải không. Hay là bị mẹ em bắt buộc?
– Thực sự nói là mẹ bắt buộc cũng không đúng, vì bả có đánh đập gì cháu đâu. Còn nói tò mò không thì cũng không phải. Bởi vì quả thực hàng ngày cháu hay tìm hiểu Chuyện người lớn lắm. Nhiều đêm nằm một mình còn tự mình mò mẫm nữa.
– Rồi ông già đó có làm em thỏa mãn trong cả tuần lễ ấy hay không?
– Thỏa mãn sự tò mò thì có. Nhưng ông ấy làm cho cháu sợ cả tháng không dám mò tay xuống dưới đó nữa.
– Tại sao vậy? .
– Hai cười khúc khích nói.
-Chú muốn nghe à? .
– Muốn chứ?
– Đêm phá trinh một người con gái, tưởng chú có vợ rồi phải biết nhiều hơn cháu chứ.
Tiến buồn rầu nói.
– Chú không có cái may mắn đó.
Hai ngạc nhiên hỏi.

VN88

Viết một bình luận