VN88 VN88

Bé Hồng ngoan ngoãn chỉ biết rên rỉ cong cớn theo sở thích của chàng

Hưng vừa nghe một tiếng động thật nhẹ gần đó. Chàng có linh cảm có người đang rình mình. Nên thì thầm bảo cô gái.
– Anh vừa nghe thấy c6 tiếng người thở đâu đây.
Cô gái chồm lên mình chàng, ré lên nho nhỏ:
– Anh đừng có hù em nghe.
– Anh không hù em đâu, có người rình chúng ta thực đó.
Cô gái làng chơi bắt đầu run rẩy. Hình như cô ta cũng vừa nghe thấy tiếng chân ai đi nhè nhẹ.
– Có tiếng người đi thực phải không anh?
– Em cũng nghe thấy rồi à?
– Dạ… không lý có đứa nào đem khách vô đây hay sao?
– Chúng mình thử đi tìm xem có đúng nhưvậy không.
Cô gái thì thào:
Em có linh cảm không phải tụi em đâu.
Hưng cười nho nhỏ.
– Không lý ma hay sao?
Nói xong Hưng định xô cô nàng ra, nhưng cô ta ghì chặt lấy chàng, thì thào.
– Anh ơi, hay là chúng mình về đi nhe.
– Về sao được, dù cho là người hay ma, anh cũng muốn gặp một lần cho biết.
– Nhưng em sợ quá hà !
– Em sợ cái gì chứ.
Cô gái vẫn run lẩy bẩy nói.

– Bây giờ em mới nhớ ra. Cách đây hơn một tuần, người ta tìm thấy một lão già chết trong này.
Hưng cười hì hì.
– Trong nghĩ địa lẽ dĩ nhiên phải có người chết rồi.
– Anh đừng có dỡn mà, để em nói anh nghe. Thì em nói đi, anh đang nghe đây.
Cô gái luồn một tay xuống dưới quần Hưng, xoa nhè nhẹ.
– Anh có biết không. Lão già ấy chết vì bị bóp nát của quí ra đó.
Hưng cười thành tiếng, hỏi:
– Tại sao chết kỳ cục vậy?
– Bởi vậy mới ghê chứ.
– Nếu vậy anh cũng muốn chết như lão ta quá.

Bàn tay cô gái thọc hẳn vô trong quần Hưng, bóp nhè nhẹ. Tự nhiên người chàng nóng lên từ từ. Trong đầu Hưng hiện rõ ra bàn tay của cô gái tóc vàng mấy hôm trước. Da thịt chàng cương lên, cứng ngắc. Hưng ôm cô gái làng chơi thực chặt, ghì sát vô mình. Miệng chàng rà lên môi cô ta. Chiếc lưỡi cô nàng lẹ làng lùa qua miệng Hưng làm chàng phải rên lên nho nhỏ.

Quần áo Hưng từ từ buột tung ra. Chàng cũng nhanh nhẹn cởi hết quần áo cô gái làng chơi ra, đạp xuống chân. Thân thể Hưng cong cớn. Chưa bao giờ chàng thấy mình dai sức như lần này. Bàn tay phía dưới vẫn mân mê, nhào bóp, làm thân nhiệt chàng càng ngày càng nóng lên dữ dội.

Cô gái làng chơi nằm trên thân thể Hưng rên rỉ, rồi thở hồng học. Cô ta rùng mình liên tiếp. Miệng ú ớ, rồi hình như sụi lơ, trong khi thân thể Hưng vẫn cứng đơ. Chàng lăn mình qua một bên, đè ngửa cô ta xuống, hất hai chân cô nàng rộng ra. Rập mlnh xuống. Nhưng tay cô ta vẫn nắm cứng lấy phía dưới, nóng hôi hổi.
Chàng tinh nghịch mò chiếc quần, lôi ra cây đèn cầy lúc nãy. Bật hộp quẹt chân lửa, thích thú nói.
– Anh muốn coi em làm sao mà anh nóng mãi lên thế này mới được.

Ánh lửa leo lắt soi rõ một vùng nho nhỏ. Hưng nhìn thấy mặt cô gái làng chơi trắng bệnh, lưỡi lè ra, mắt trợn ngược. Hai tay cô ta bóp chặt lấy chiếc cổ thon dài của mình. Một luồng gió lạnh vừa chạy dài theo xương sống Hưng. Chàng rùng mình vì vừa nhìn thật rõ tấm hình cô gái tóc vàng trên mộ bia. Hình như có một bàn tay vừa rụt ra khỏi đùi chàng…

VN88

Viết một bình luận