Chàng lừa thiếp đang cơn bất ý
Đem tốt đầu dú dí vô cung.
Tình…tang………Tình…tang…Điệu đàn thiếu nhịp.
Tắm xong, đang ngồi chải tóc, nghe tiếng con nhỏ ở bước vô nhà, cô Ba Chằng quay mặt ra hỏi đổng:
– Có đòi được tiền không ?
Con Tư Lùn ấp a ấp úng:
– Dạ…dạ…
Cô Ba xoay hẳn người lại, la lớn:
– Dạ dạ cái gì ? Không đòi được hả ? Đồ vô tích sự, có chút chuyện mà làm cũng không xong.
– Dạ. Con gặp được nó, nó nói có đủ tiền để trả cô, nhưng mà nó…nó …làm kỳ quá cô ơi.
– Nó làm gì mày mà kỳ, nói tao nghe coi.
Con Tư Lùn nhớ lại chuyện vừa mới xảy ra, mặt đỏ bừng, nói không ra tiếng, nó ấp úng rồi quay mặt chạy ra sau bếp.
Cô Ba Chằng định gọi giựt lại, hỏi cho ra lẻ, nhưng nghỉ sao lại thôi. Cô Ba nhất định phải đi gặp mặt cho được thằng chết bầm đó, đòi tiền và hỏi cho ra lẻ nó đả làm gì con nhỏ ở của cô. Cô Ba Chằng chuyên nghề cho vay lấy lãi, nổi tiếng hung dữ nhất vùng, thằng này chắc ăn gan cọp sao mà dám giởn mặt với cô.
Nhà của thằng chết bầm ở trơ trọi một mình giáp rừng, ít người qua lại. Cô Ba tới nơi thì trời đả về chiều, bóng đêm đang dần phủ nếp thanh bình của làng quê miền Nam, mọi nhà đang quay quần bên mâm cơm, sum hợp, nghỉ ngơi sau một ngày đồng án mệt nhọc.
Cô Ba đập cửa nhiều lần mới nghe được tiếng thiều thào của nó, thằng này cọp ăn ba ngày cũng chưa hết hôm nay sao lại thiều thào vậy cà, cô Ba ngẫm nghỉ.
– A…a…i đ…đ…ó ?
– Cô Ba nè, tao đến lấy tiền.
– Dạ…dạ…Cô đợi tui một chút.
– … …
– Sao lâu quá vậy mậy, mở cửa tao vô lấy tiền cho sớm, chiều tối rồi.
– Dạ dạ …Cọc tiền tui đễ ở trên bàn. Hôm qua đi giăng câu về rồi bị trúng gió, bây giờ không lết xuống đất nổi cô Ba ơi. Tui biễu con Tư Lùn chui vô lấy, mà nó hỏng chịu chui.
Có chui vô lấy tiền thôi mà nó không chịu rồi về nói dóc với tao, chút về phải oánh nó một trận chừa cái thói ỏnh ẻo đó mới được, cô Ba nghỉ như vậy.
– Chui ở đâu mậy, chỉ tao vô lấy cho lẹ.
– Dạ, cô nhìn xuống bên tay trái đó.
Cô Ba ngó xuống và nhìn thấy một cái lổ vừa một người chui. Uûa, mình tới đây nhiều lần có thấy cái lổ này đâu, nhưng trời đả đổi màu rồi, cô muốn về sớm, không thôi phải đi qua cái lùm dừa nước nổi tiếng có ma vào ban đêm cô sợ lắm. Cô chui cái đầu vào, thấy nó đang trùm mền một đống trên giường, trên bàn có một cái gói, chắc là tiền. Cô cố chui vào nhưng không được.
– Làm sao mà chui mậy, nó chật nứt hà ?
– Dạ, cô đưa hai cẳng vô trước, rồi dùng hai tay banh ra, mới vô được.
Nghe có lý, cô Ba đổi thế làm liền. Cô đưa hai chân vô, chòi chòi về phía trước chuẩn bị xoạt hai tay vô. Bất chợt cả người cô bị kéo vô trong đến sát nách, chưa kịp la thì dây lưng quần đả bị rút, chiếc quần Mỹ A mới tinh tuột ra, kéo theo cái quần sì-líp mua ở Sài Gòn, rồi nguyên cả phần dưới của cô được nhất bổng lên. Biết mình bị mắc kế, ô la ngoai ngoải:
– Mày làm gì đó mậy, bỏ tao ra không thì mày chết với tao.
Cô la, cô hâm dọa, cô đòi mướn du côn trong làng chém nó làm tám khúc, nó cứ im re lẳng lặng thực hiện ý đồ đả chuẩn bị truóc.
Thằng Tình sau khi dở hổng cái mông của cô Ba Chằng lên, dựa vô ngực, nó mới chắc ăn, với tư thế này cô Ba không thể chòi đạp để rút nguòi ra, hai chân cô chỉ chòi chòi trong không khí chớ không đụng tới người nó được. Bây giờ nó mới yên tâm nhìn phần dưới của cô Ba, nó không ngờ sau cái vỏ chằng ăn trăn quấn cô Ba quá đẹp, cặp chân dài trắng muốt không một vết thẹo, cái phao câu săn chắc và mướt mượt, còn cái lồn thiệt hết ý. Nó mum múp, hàng lông mượt mà, cắt tỉa gọn ghẻ, còn đỏ ao hà, không tái mét như mấy con đỉ mà nó thường đi thăm hàng tháng, lại thoảng mùi xà phòng hiệu Cô Ba, lồn nhà giàu có khác, hôm nay mình trúng mánh, thằng Tình ngẫm nghỉ rồi chúi cái đầu vào đó.
Biết mình bị chiếu bí, cô Ba động óc tìm kế thoát thân. Cô hăm dọa:
– Thả tao ra, không tao mướn thằng Bảy Búa, thằng Hai Lúa chém mày ra tám khúc.
– … … …
– Thả tao ra đi, tao trừ hết nợ cũ, cho mày thêm năm cắc đi chơi bời nữa.