VN88 VN88

Banh chân nàng ra nhè thẳng âm hộ mà đụ

Phi không trả lời ngay. Hắn quay lại phía Hoài Hương vẫn đang im lặng lắng nghe câu chuyện. Hương khẽ gật đầu. Phi quay lại phía Sơn :
– Nếu mày đồng ý, tụi tao có thể giúp mày làm lại cuộc đời…
– Nhưng bằng cách nào chớ? Sơn hỏi bằng giọng không giấu nổi lo ngại. Bằng linh cảm, anh hiểu rằng Phi đang chuẩn bị nói với anh một điều gì đó rất quan trọng.
Phi rút điếu thuốc ra khỏi môi, ghé vào tai Sơn thì thầm mấy câu. Nghe xong, Sơn ngồi thẳng dậy, đưa mắt nhìn lên trần nhà với vẻ suy nghĩ. Phi cũng không nói gì thêm, hắn đưa lon bia lên miệng. Đến lúc đó, Hoài Hương mới nhỏ nhẹ xen vào :
– Chuyện như vậy. Tuỳ anh thôi, tụi tôi không ép. Nói thiệt, tụi tôi cũng tính nát nước rồi…
Sơn nhíu mày nhìn điếu thuốc lá đang tỏa khói trên tay. Phi nói nhỏ nhưng rành rọt :
– Cô Hương nói đúng. Tùy mày lựa chọn, tụi tao không ép. Nhưng nếu đồng ý là phải chịu chơi- Chơi hết mình! Mày là thằng nhanh nhẹn, cứng cáp, có thể làm được. Công việc này không thể có sự yếu đuối – dù chỉ trong suy nghĩ…

Phút do dự kéo dài. Có những hình ảnh đang lướt qua trong Sơn. Anh thấy gương mặt đểu giả của vợ chồng Bảy. Rồi nét mặt đau khổ giã tạo của Kim Anh -cô người yêu tử thuở còn học sinh- khi cô báo tin là phải đi lấy một anh chồng giàu. Nhưng day dứt nhất, đau đớn nhất vẫn là khuôn mặt của người chủ mới ở căn nhà cũ của gia đình anh với những lời nói thảng nhiên, tàn nhẩn : “- Bả chết do đau buồn gì đó về thằng con lớn… Thằng đó đang ở tù mà!.. ” Bên tai anh như có một kẻ nào đó đang thì thầm nhũng lời lạnh băng : ” Mày còn đắn đo gì nữa? Mày không còn gì để mất nữa!!Tất cả đã quay lưng lại. Cái xã hội này đã không thừa nhận mày – một thằng tù về! Nhưng nếu có tiền, mày có thể có tất cả, có thể làm lại tất cả từ đầu ”
Những câu nói ây cứ xoay vào trong suy nghĩ của Sơn. Khuôn mặt của Hương và Phi vẫn đang chăm chú nhìn anh, chờ đợi. Như để tăng thêm hiệu quả những câu nói của mình, Phi mỉm cười nói thêm :
– Chúng ta không ăn cướp, không chém giết ai cả! Chúng ta chỉ đi kiếm tiền. Mày thấy không? Như thế còn lương thiện hơn khối những đứa khác.
Phút do dự bị đánh tan. Sơn lặng lẻ chìa bàn tay qua bàn cho Phi và Phi nắm chặc lấy bàn tay ấy…

*
* *

Năm người ngồi xoay quanh chiếc bàn trên tầng lầu của một căn nhà nhỏ nằm sâu trong hẻm. Đó là nơi Hoài Hương ở.
Trong số những người có mặt, ngoài Phi, Hương và Sơn còn có hai thanh niên nữa. Người thứ nhất là Khải. Hắn trạc độ 25, 26 tuổi dáng người tầm thước. Trên khuôn mặt lỳ lợm là đôi mắt trũng sâu, hàm răng vẩu và mái tóc rễ tre. Người thứ hai trẻ hơn là Thọ. Anh ta có dáng cao lớn nhưng ngộc nghệch và chất phát. Gia đình anh ta vốn cùng ở trong một xóm ngoại thành với Phi. Trong một lần qua nhà, Phi tuyển mộ được và cho cùng đi với mình.

VN88

Viết một bình luận