VN88 VN88

Banh chân nàng ra nhè thẳng âm hộ mà đụ

*
* *

Cái công ty mà Hương định lấy vàng của Sơn hùn hạp làm ăn chẳng phải xa lạ gì. Nó chính là cơ quan cũ nơi Sơn làm việc. Đó cũng là nới Bảy đang nắm cương vị giám đốc. Nhưng Sơn không biết điều đó vì anh giao phó hoàn toàn cho Hương.
Tại văn phòng của Bảy. Hương kéo khóa, đóng cái vi da lớn màu nâu và đứng lên :
– Cảm ơn anh Bảy! Thôi, bye nghen!
Từ chiếc ghế đối diện bên kia, Bảy vội vã đứng lên. Hắn suồng sã nắm lấy tay Hương :
– Hương nè… Em còn nhớ lời hứa với anh bữa nọ không?
Một thoáng nhíu mày làm bộ rồi Hương mỉm cười :
– Quên sao được… nhưng mà…
– Nhưng sao?
Hương hơi ngã vào người Bảy. Thị khẽ khàng :
– Anh hổng sợ chị Hai sao?
Bảy nghệch mặt ra. hắn liếc xung quanh. Sau đó, cố làm ra vẻ phớt đời :
– Bả sợ anh thì có! Với lại, mình nói là đi công tác chớ bộ.
– Ưøa, thì em cũng hỏi vậy thôi… Em hứa là chắc đó.
– Bao giờ thì em đi được? Bảy hỏi.
– Bất cứ lúc nào!
– Vậy thì thứ hai tuần sau nghen!
– Ưøa, thôi để em lo địa điểm cho hen.
Bảy vui sướng :
– Được lắm! Đừng quên nghe em.

Ra khỏi cơ quan, Hương ngồi lên xe và định nổ máy thì có bàn tay ai đó đặt lên tay lái. Hương giật mình quay lại. Khuôn mặt của Phi đang tươi cười nhìn thị. Một thoáng sững sờ rồi Hương thốt lên :
– Trời, anh Phi! Anh về hồi nào?
Phi gật đầu :
– Chuyện dài đó. Kiếm chỗ nói chuyện.
– Ờ. Cũng được! Hương gật đầu.
Phi cầm luôn lấy tay lái :
– Để tôi.
Hương ngồi phía sau. Chiếc xe dưới bàn tay điều khiển của Phi lao vút đi trên phố.

Trong một quán giải khát nhỏ, Phi và Hương ngồi đối diện nhau qua chiếc bàn nhỏ gần lan can. Trên bàn là bao thuốc lá và hai ly nước ngọt.
– Không biết đại ca sẽ nghĩ sao khi biết cô chung đụng như vợ chồng với thằng Sơn? Phi hỏi bằng giọng trầm trầm.
Hương không hề lo ngại điều Phi vừa nói. Thị nhìn thẳng vào mặt hắn nhếch mép :
– Vậy ta nghĩ gì khi biết rằng trong thời gian ảnh ngồi tù, đàn em của ảnh đã ăn ở với tôi? Thậm chí đã vay tiền rồi trở về không một cắc để trả?

VN88

Viết một bình luận