Phần 5: Khe Rùa Vàng
So với thung lũng Khỉ, số người đào đãi vàng ở đây ít hơn. Tất cả chỉ chừng dăm chục người. Những kẻ vào đây buôn bán cũng không nhiều và không dựng lều lán. Họ khoác những ba-lô hàng và len lỏi qua các hố đào. Mọi sự mua bán, đổi chác, kể cả ăn nhậu đều được tiến hành bên miệng hố.
Ở ngay đầu khe, nhóm của Sơn đã gặp ngay nhóm ông già. Ông già đang bận bộ đồ bà ba đen kéo đất từ dưới hố lên. Nhận ra người quen, ông gật đầu hỏi bằng giọng của người đã biết rõ kết cục :
– Sao? Chịu không nổi hả?
Sơn gật đầu
– Tụi nó ép quá trời, bác ơi!
– Tôi biết ngay mà! – Ông già nói chậm rãi – Các chú chưa có kinh nghiệm, thế nào cũng mắc với bọn nó.
– Tình hình ở đây sao bác? Sơn hỏi.
Ông già kéo mạnh chiếc ba lô đầy tứ đất từ dưới hố lên. Ông tháo dây buộc miệng ba lô. Vừa làm, ông vừa nói :
– Cái chính là đừng có gây sự. Mình mần ăn chứ có phải lên võ đài đâu. Tôi chỉ biết khuyên các chú như vậy thôi.
Sơn tiếp tục hỏi :
– Còn tụi đầu nậu?
Ông già gật đầu và chỉ về chiếc lều cạnh dòng suối cách đó một quãng :
– Ở đây chỉ có một thầu. Cô ta tên Thúy. Nếu muốn làm cho cổ thì lại đó. Làm riêng cũng được, nhưng phải xa chỗ của cổ.
– Đầu nậu là đàn bà? Phi ngạc nhiên hỏi.
Ông già nhìn Phi một lúc rồi mới trả lời :
– Tôi khuyên mấy chú chớ có dại mà dây vô người ta!Bữa trước có mấy người tính gây chuyện với cô Thúy, nhưng rồi lãnh đũ hết!
Khải nhếch mép :
– Chắc là tụi trẻ ranh?
Sơn lừ mắt nhìn Khải rồi quay sang phía ông già :
– Ở đây có chỗ bán đồ không bác?
Ông già nhìn lướt qua cả nhóm và khi đã hiểu ra, ông lắc đầu :
– Hồng có. Nhưng tôi biết có một nhóm muốn về. Đến nói với họ để lại dụng cụ cho mà làm.
Cả bọn tươi tỉnh hẳn lên. Sơn nắm tay ông già :
– Cảm ơn bác quá!
*
* *
Trong cái lều nhỏ ngay bờ suối, Thúy đang ngồi uống bia một mình. Đó là một cô gái trạc 28, 30 với nước da trắng, dáng người cân đối như một vũ nữ. Đặc biệt, thị có khuôn mặt với những nét sắc sảo. Tuy sống trong rừng nhưng Thúy ăn mặt khá chải chuốt và những móng tay vẫn được sơn phết cẩn thận. Qua thái độ đường hoàng của thị, có thể thấy rằng Thúy là một con người tự tin và không có nguy hiểm nào ở đây có thể đe dọa được thị.
Có tiếng bước chân bên ngoài. Một thanh niên có dáng dấp như một thư sinh bước vào. Thúy đưa cho gã một lon bia và hỏi giọng thân mật :