VN88 VN88

Banh chân nàng ra nhè thẳng âm hộ mà đụ

Thọ nặng nể lần mò trong những cánh rừng, cuối cùng Thọ cũng đã tới được chỗ con đường mòn nhìn xuống bình nguyên bên dưới với những mái lá ẩn trong màu xanh cây trái xum xuê của khu kinh tế mới. Gắng hết sức, anh loạng choạng lần ra giữa đường rồi quy xuống ngất lịm.
Thọ cứ nằm đó mềm nhũn như xác chết cho đến khi bình minh lên. Vần dương hồng hào lại nhô lên cao trên màu xanh, báo hiệu một ngày mới đến với cao nguyên. Một lát sau, có tiếng loạt xoạt của hai cô gái trẻ đi tới. Cả hai đều mặt quần áo xanh, quần áo của công nhân lâm trường. Cô đi trước trạc 20 tuổi tên Thủy. Cô đi sau lớn tuổi hơn một chút, dáng người dong dỏng, nước da trắng tên là Hường. Cả hai mang gùi và cầm dao đi rừng trên tay. Họ là thanh niên trong đội xung kích ở khu kinh tế mới gần đó.
Thủy và Hường đi thẳng đến nơi Thọ đang nằm. Mãi nói chuyện, cho đến khi còn cách Thọ dăm mét, Thủy mới giật mình đứng sững lại. Cô hét lên định xoay người bỏ chạy. Nhưng Hường bình tỉnh hơn, cô ngăn Thủy lại thận trọng tiến đến. Thọ vẫn đang mê man. Sau một thoáng suy nghĩ, hai cô chặt cây lấy dây rừng bện lại thành một cái cáng.

Nửa giờ sau, Thọ đã được đặt trong bệnh xá của khu kinh tế mới. Anh được băng bó vết thương và tiêm thuốc hồi sức. Cũng may vết thương không sâu, không nguy hiểm nên cuối cùng Thọ cũng hồi tỉnh được. Tuy vậy, do mất máu nhiều anh phải nằm điều trị tại đây thêm một thời gian nữa.

Vào lúc Hường và Thủy đang nặng nề khiêng cáng đưa Thọ về bệnh xá. Thì nhóm của Sơn cũng đã lần tới khe Rùa Vàng. So với thung lũng Khỉ địa thế nơi đây hiểm trở hơn bởi triền dốc những khe sâu và rừng cũng rậm rạp hơn nhiều.
Khe Rùa Vàng. Là một thung lũng dài khoảng hai trăm mét với một dòng suối khá sâu chảy xuốt chiều dài ấy. Từ một triền dốc nhóm ba người lặng lẻ nhìn xuống. Thấy loáng thoáng trong màu xanh là tiếng cười nói, tiếng đào đất lào xào. Rừng cây che khuất đi cái không khí tất bật, tràn đầy dục vọng của một khu đãi vàng. Nhưng qua những lời đồn đại thì địa điểm này thậm chí còn khốc liệt hơn nhiều so với thung lũng Khỉ.

Sau một lúc quan sát, Phi thở dài :
– Nào, xáp vô chứ?
Sơn lắc đầu :
– Thong thả đã. Xem tình hình ra sao?
Vừa quấn điếu thuốc rê và mắt vẫn không ngừng quan sát bên dưới, Phi bình luận :
– Tao cảm thấy ở đây có vẻ dể chịu hơn.
– Được, để rồi coi! Sơn lấp lửng. Anh đã quá có kinh nghiệm trước những khu vực như thế này và không dể bị đánh lừa bởi sự bình lặng giả tạo của nó.
Phi quay sang Khải :
– Mày nghĩ sao?
Khải cười phô hàm răng vẩu :
– Ừ, thì liều liệu mà tính.
Như được động viên bởi thái độ bất cần đó, Phi quẳng mẩu thuốc lá trên tay rồi đứng thẳng lên. Hắn dõng dạc nói :
– Nào, tiến lên anh em! Xáp vô. Kẻ nào mạnh, kẻ đó thắng!
Nối theo nhau, bám vào những gốc cây, cả bọn lần xuống khe. Một lúc sau, toàn cảnh khe Rùa Vàng với những lều lán, những hố đào, những con người mãi miệt đào đãi đã hiện ra với tất cả sự lộn xộn, sự tạm bợ đầy bệnh hoạn.
Vừa hăm hở, vừa e dè thận trọng, cả nhóm lại bắt đầu bước vào cuộc phiêu lưu mới mà chính họ cũng không thể đoán biết trước được hậu quả. Giống như những kẻ liều lĩnh, họ lại bước vào một canh bạc mới mà cái đem đặt vào cửa chính là số phận của mỗi người

VN88

Viết một bình luận