Buổi sáng.
Rừng núi tràn đầy một màu xanh đầy sinh lực. Không gian như sống động hẳn lên với tiếng gió đang xôn xao trong những tán lá, tiếng hót của các loài chim, tiếng hú xa xa của một đôi vượn. Xuyên xuốt trong tất cả những âm thanh ấy, dòng suối nhỏ vẫn róc rách nhẫn nại để len qua những khe tìm đường về với dòng sông Mẹ nổi tiếng ở miền cao nguyên này.
Nhưng những khung cảnh êm đềm chỉ tồn tại trong một khoảnh khắc ngắm ngủi. Những âm thanh trong lành của thiên nhiên bị thay bằng những âm thanh thô bạo của con người : tiếng chân bước rậm rịt, tiếng cười nói, gọi nhau xôn xao, tiếng dụng cụ đãi vàng va vào nhau lịch kịch, leng keng, tiếng lời ca nảo ruột phát ra từ cát-sét ở quán mụ Ba Béo.
Những âm thanh ấy bao hiệu một ngày mới ở thung lũng Khỉ. Một ngày mới với những hy vọng, những thất vọng và những tội ác mới.
Khi mặt trời đã lên cao hơn một chút nữa, toàn cảnh thung lũng phơi bày ra với những lều, lán ngổn ngang tràn đến tận mép suối. Hàng trăm con người, hàng trăm khuôn mặt với những giọng nói khác nhau từ khắp mọi miền đất nước. Họ tụ tập thành từng nhóm bên những hố đào đỏ tươi màu đất Ba-zan và làm việc trong một sự phân công chặc chẽ:kẻ chuyên đào, người chuyên đãi… Trên những khuôn mặt ròng ròng mồ hôi là những ánh mắt mệt mõi nhưng tràn đầy dục vọng.
Trong một cái lều dựng ngay bên bờ suối, nhìn xuống những người đang lom khom đãi vàng là một gã trạc độ hơn 40, dáng to béo bệ vệ – Đó là Lai “đầu nậu” – kẻ bỏ tiền ra thuê nhưng người đào đãi vàng tại thung lũng. Hầu hết những người ở khu vực này đều làm thuê cho hắn. Số người không thuộc diện đó rất ít. Nếu kể cả nhóm của Sơn, tổng số những kẻ không làm thuê cho Lai chỉ hơn chục người. Họ phải làm ở nhưng nơi xa hơn và luôn bị chèn ép.
Cái lều Lai đang ngồi được làm cẩn thận so với những lều xung quanh. Nó được căng một tấm bạt để che mưa nắng, xung quanh được che bằng vải mỏng, sàn lều được lát bằng cây rừng như một sàn gỗ. Ngoài ra, trong lều còn có một cái thùng gỗ vừa để đựng, vừa dùng làm bàn. Trên mặt bàn là lon bia ngổn ngang vài bao thuốc lá cùng cái bật lửa.
Lai nằm dài trên sàn lều, với một ả giang hồ tên Thanh. Chúng bắt bồ với nhau khi ả này đến thung lũng này tìm đường làm ăn bằng thân xác mình. Lúc đó, Thanh bắt bồ với một tên cướp tên là Tạ “đao phủ”. Từ khi Lai xuất hiện đám cướp Tạ nhận làm đàn em ăn lương để duy trì quyền lợi của Lai ở vùng này thì Thanh trở thành bồ của Lai. Tất nhiên, Tạ nhận từ Lai một khoản tiền mà hắn giấu không cho thị biết.
Lai đưa tay bóp bóp bầu vú của Thanh. Ả này đang nằm trong tư thế hai chân khép lại một tay đặt hờ hửng che cái âm hộ lưa thưa lông, tay còn lại co lên để dưới đầu. Ánh mắt ả đỉ thỏa trên môi là một nụ cười mời gọi. Lai cũng trần truồng. Hắn mân mê trái vú trong lòng bàn tay lâu lâu lại vuốt nhẹ, bóp nhẹ… ưưgggg… Thanh rên nhẹ đầu ngữa ra sau mắt liêm diêm tận hưởng lạc thú nhục dục. Thanh vươn tay với lấy dương vật Lai thục thục một lúc rồi leo ngồi lên trên người Lai cọ cọ âm hộ lên bụng hắn. Trong khi đó miệng ả không ngừng rên rĩ hít hà. Thanh cuối xuống đặt môi mình lên môi Lai lùa lưỡi vào trong khuya khoắn. Lai vòng tay lên ôm Thanh. Sau đó, Thanh sửa thế để đầu tu dương vật của Lai canh ngay lỗ âm đạo rồi nhận người xuống thấp dần, ả rên rĩ người cong lên vì sung sướng. Mắt nhắm nghiền, hai vú nhấp nhô theo hơi thở hổn hển. Còn Lai thì nảy đít theo nhịp sàng của Thanh.
Hình như Lai rất khoái hai bầu vú tròn trịa của Thanh, nằm bên dưới hắn đưa tay mân mê, nắn bóp, rồi ghịt thân thể Thanh xuống thè lưỡi liếm một đường dài từ cổ xuống đầu vú, khiến ả Thanh cong người vì nhột nhạt. Bàn tay Lai vuốt dọc từ trên ngực Thanh xuống và dừng lại ở cái lỗ sung sướng sâu thẳm giữa hai chân ả. Hắn vuốt ve đám lông đen mượt ở bụng dưới của Thanh rồi mân mân hai mép thịt hồng hồng đang kẹp lấy dương vật mình.