– Nhưng tụi mày còn gì để mà chơi? Tên được bạc hỏi lại.
Tên thứ hai trong nhóm thua bạc nhay nhay hàng ria trả lời một cách bực dọc :
– Chơi bằng tiền công ngày mai của tụi tao được không?
Không đợi tên được bạc đồng ý, tay hắn thoăn thoắt chia bài. Tên được bạc đành miễn cưỡng bỏ hai tay ra khỏi túi để cầm bài của mình. Đúng vào lúc đó, ngọn đèn bổng bị thổi tắt phụt. Cả ba tên ngồi đối diện đồng thời nhào tới, đè ngữa tên kia ra. Cả bọn giằng xé, vật lộn quyết liệt. Cuộc vật lộn diễn ra ngay bên cạnh những chiếc lều khác nhưng không một kẻ nào can thiệp. Họ thảng nhiên ngó sang rồi tiếp tục chơi. Một lúc sau, ba bóng đen phóng vụt ra khỏi lều, rồi mất hút trong mê hồn trận của những chiếc lều. Chỉ còn một người nằm lại, rên rĩ. Đó là tên được bạc, hắn gượng đứng lên, đưa tay xoa xoa nơi cổ rồi nhìn vào bóng tối rít lên :
– Được rồi. Tao ghi nợ tụi bây!
Nói xong gã trở vào lều nằm xuống kéo chăn che kín mặt. Mãi một lúc sau, Sơn còn nghe tiếng hắn trở mình, rên rĩ vì đau và thỉnh thoảng lại lẩm bẩm những lời độc địa, tục tĩu nhất…
*
* *
Có lẽ đã gần sáng.
Sơn giật mình tỉnh dậy. Sương thấm ướt cả tấm chăn làm anh không ngủ được vì lạnh. Ló đầu ra khỏi chăn, anh nhìn ra xung quanh, tất cả đã yên ngủ. Một sự im lặng tỉnh mịch bao trùm lên cảnh vật. Trên cao, trời sao đã mờ hơn. Có lẽ cái âm thanh rõ rệt nhất là tiếng gà rừng gáy te te đâu đó…
Sơn ngồi nhỏm lên định bước xuống đất. Nhưng anh chợt dừng lại, căng tai nghe ngóng. Ở một bụi rậm gần đó hình như có âm thanh khe khẽ giống như tiếng người đang thì thào. Ở chiếc võng bên cạnh, Khải cũng đã thức giất và đang nhìn anh bằng ánh mắt chứng tỏa hắn cũng đã nhận ra những điều không bình thường trong bụi cây. Họ đưa mắt cho nhau và im lặng, tiếp tục nghe ngóng trong một trạng thái căng thẳng.
Bụi cây khẽ lay động rồi từ trong bóng tối có hai tên rón rén đi ra. Chúng hướng đến chiếc võng của Sơn. Có thể thấy trên tay đứa nào cũng lăm lăm con dao nhỏ lấp loáng dưới ánh trăng. Sơn đưa mắt cho Khải và nhẹ nhàng với tay, nắm chắc cây gậy mà anh dựng sẳn ở đầu võng. Khải thò tay xuống dưới đất, rút ra một lưỡi dao và co người lại, sẵn sàng nhảy vọt xuống đất khi cần thiết…
Hai bóng đen càng tới gần. Nhưng chúng không đến chỗ những cái võng của nhóm Sơn mà dừng lại trước cái lều của gã đang nằm một mình. Đó là gã tối qua được bạc nhưng bị cướp hết. Hai bóng đen dừng lại trong một thoáng rồi bất thần nhào vào, vung cao những lưỡi dao. Trong ánh sáng mờ mờ, có thể thấy thân người nằm trong tấm chăn mỏng quẩy lên một cách tuyệt vọng. Hai tên giết người đâm hàng chục nhát cho tới khi kẻ khốn khổ nằm im. Rất nhẹ nhàng, chúng lủi ngay vào một bụi cây và chỉ trong một thoáng đã biến mất…
Sơn và Khải đưa mắt nhìn nhau. Trên khuôn mặt biểu lộ sự căng thẳng đến nghẹt thở. Tội ác đã diễn ra một cách thầm lặng ngay trước mắt họ. Từ phút đó, Sơn không ngủ được nữa. Anh nắm chắc cây gậy trong tay và căng tai nghe ngóng xung quanh. Tiếng gà gáy đã rộ hơn. Đằng đông, bình mình đã bắt đầu hắt lên nền trời màu tối sẩm những vệt mờ nhạt. Lác đác đã có kẻ chui ra khỏi lều và đứng vương vai ngáp dài…
Một ngày mới bắt đầu đến ở thung lũng Khỉ.
*
* *