VN88 VN88

Bác chủ trọ cặc to làm tình cho tôi sướng quá

– Từ khi Vĩnh khoe với anh.
– Tự nhiên Vĩnh khoe hả?
– Không. Tại anh khoe với Vĩnh đã được bà Loan tắm và đụ anh trong bồn tắm. Đúng ra, anh xúi biểu Vĩnh, nếu có cơ hội tốt hãy thử đụ em. Vĩnh đã thành công. Vĩnh còn xúi anh tìm cách đụ cho đưực em. Nhưng anh nhút nhát quá. Hôm nay nhờ có Lựu, nếu không anh cũng chẳng dám mò qua đây. Với lại, có nghe bác Hoành kể. Bác nói em tuyệt vời lắm, lãng mạn tình tứ lắm!!!
– Em sợ gần anh một lần rồi em mê, sau này muốn nữa cũng không có. Em hay si tình lắm anh Khang ơi?

Tay Khang cởi áo cho thím và vừa trả lờl thật tuyệt:
– Chỉ sợ em chê anh. Ngoài ra, nếu em nhận anh là một trong các nhân tình của em, anh tình nguyện hầu em bất cứ lúc nào miễn là không trùng giờ phục vụ bà Loan.
– Dạ. Thật quá hân hạnh cho em, Khang ơi? Anh muốn gì cứbảo, em sẽ tận tình cho anh yêu em hơn…
– Anh, anh muốn em cởi quần áo cho anh, cho cm. Hai đứa trần truồng để anh được ycu em.

Thím ngồi dậy tuột quần trước, rồi bà cởi áo quần cho Khang. Bà lại sững sờ khi thấy con cặc Khang trắng bốc, to tướng. Toàn thân người Khang trắng trẻo như bông bưởi. Đúng là con nhà giàu. Cặp lông mày rậm đen của anh cho bà biết lông dái của anh rất nhiều. Quả nhiên, bây giờ bà thấy nó nhiều thật, quắn tít, đen thui.

Nhìn con cặc đẹp của Khang, bà muốn sờ tức khắc, nhưng vẫn nhút nhát. Bà thẩn thờ ngồi đó, chờ Khang ra lệnh. Khang kéo bà nằm lên mình anh. Bà run vì sung sướng, run vì sắp được làm tình với một kép. nhí đẹp trai. Khang hỏi:
– Sao em run quá vậy?
– Tại em sợ mất anh. Anh yêu ai cũng được. Xin đừng quên em. Mãi mãi cho em là người hầu của anh.
– Anh muốn em bỏ hết mặc cảm. Anh cũng là con người thôi. Hãy yêu anh nhưđã yêu Vĩnh, yêu Sâm, yêu chú Hạnh.
– Nãy giờ em cố tự nhủ như vậy mà không được.
Nhất là khi cởi đồ anh xong. Cái gì trên thân thể của anh cũng đẹp. Đẹp hơn em tưởng.
– Ví dụ như cái gì nào?
– Chim anh. Nó trắng hồng. Rồi lông anh dày rậm…
– Em có nghe nó nhúc nhích ở cửa mình em không?
– Dạ có. Anh làm em run qua Khang ơi!
– Nó đòi em đó. Nó đòi em cho nó vô đó…
– Anh không muốn em bú anh hả? Cho em bú trước đi.
– Để anh bú em trước. Cho anh cái hân hạnh đó. Anh muốn trả ơn em đã cho anh được làm tinh với em.

Rồi Khang nâng thím nằm ngửa ra, hôn môi thím, liếm tai, hôn cổ, vú và từ từ xuống dần. Anh chà mặt đẹp trai của anh ở chòm lông đen thui của thím khá lâu. Thím nhóm đầu lên xem. Bà không ngờ anh Khang tình tứ đến thế. Thím cảm thấy lồn thím đã ba con, đâu có gì xứng đáng cho anh chà gương mặt tuấn tú ở đó. Thím lại run, run như sốt. Thím sợ khi anh nhìn thấy miệng lồn của bà anh sẽ chán, vì nó khác với lồn trẻ con bọn tôi. Nhưng không ? Khang banh lồn thím ra ngấm. Anh ngậm ngay hột le nút. Chân thím giựt lia chia. Bụng thót lên giựt xuống. Anh nút hột le bà thật lâu. Thím lại nhón lên xem. Thím sướng như chưa từng được sướng. Lâu nay, ai bú thím cứ nằm đó thưởng thức. Lần này bà phải xem người đẹp trai đã chùi vào đó, hôn, bú. Nửa thân người thứn giật và run.

Hai ngón của Khang banh lồn bâ ra ngắm, rồi lấy lưỡi quét thật nhẹ. Hai tay thím níu tấm ra giường, vò nát. Thím quẹo đầu qua một bên và nói nhỏ:
– Đừng bỏ em nghe Khang. Em sợ em si anh rồi anh bỏ em. Em sợ lắm mình ơi! Làm vậy, tội em lắm!

Khang không nghe. Anh miệt mài bú lồn. Cái bụng bà sưng lên, xẹp xuống. Cái lưng bà hơi ểnh lên, rồi bà tụ đưa hai tay bóp vú:
– Tuyệt vời quá anh ơi! Anh móc mồng đóc em hay quá.
Thím vẹo hẳn người, ngoẻo đầu, nhắm mắt, nói đủ thứ:
– Vĩnh ơi, Sâm ơi, em có nhân tình mới đẹp trai rồi. Em quên hai anh rồi. Từ nay em là của Khang. Em giữ lồn em cho Khang. Không cho hai anh đụ nữa. Cặc Khang trắng và to hơn của hai anh nhiều. Khang bú hay lắm. Làm người em không nằm yên được Anh Khang ơi, anh đút cặc vô lồn em một chút được không? Một chút thôi rồi lấy ra. Không cần để lâu đâu Em thèm quá Khang ơi!

Khang chiều ý thím. Anh để cặc ở miệng lồn bà nhắp nhắp. Ngón cái của anh chà mạnh hột le. Bà la lên:
– Không anh ơi! Đút hẳn vô, đừng ác quá vậy. Đút hết vô rồi lấy ra ngay cũng được. Nhanh đi anh, không lồn em nó phực lửa lên bây giờ.

Khang cứ tà tà nhắp nhắp cho bà thèm chảy nước miếng.
– Em cúi đầu lạy anh đó anh Khang. Cho em chút ân huệ đi. Em làm đầy tớ cho anh cũng được. Nhanh lên.

Khang tội nghiệp thím. Anh nhấn hết con cặc to và dài vào. Thím há miệng thật lớn, trợn trừng đôi mắt như người chết giả. Khang nắc thật chậm. Thím nhổm đầu, chu mỏ lên xem và rối rít cám ơn:
– Anh ơi, anh muốn đốt nhà em cũng được, hay muốn giết em ngay bây giờ cũng chịu. Trời ơi! Anh nắc tiếp chớ không lấy ra hả? Anh đụ sao cho em có đứa con giống anh được không. Đẹp quá Khang ơi! Bất cứ giờ nào anh muốn đụ em, cứ qua đây. Em sẵn sàng đón anh. Anh muốn đụ suốt ngày suốt đêm, cứ qua đây. Lạy trời cho con giữ được anh Khang. Anh cho em ngắm anh nhen?

Thím ngẩn đầu lên, mở ĐÔỉ mắt sáng nhìn Khang đang đụ. Thím quá thú vị và hạnh phúc được đụ một chàng trai quá tuấn tú và xinh đẹp. Khang đã đẹp mà còn rất là hào hoa phong nhã. Anh rất ngọt với chúng tôi, vung tiền không biết tiếc.
Khang sà xuống, sát mặt thím. Anh cũng muốn chiêm ngưỡng dung nhan bà. Tóc bà thật nhiều.

Khuôn mặt trái soan, mũi thẳng, môi hạt đậu. Thím là gái quê nên cái đẹp hoàn toàn của đồng nội. Nhan sắc đó làm Khang chú ý. Vì nó khác với cái đẹp son phấn của bà Loan. Hai người đều đẹp nhưng khác nhau hoàn toàn. Khang bưag mặt thím để ngắm. Anh say sưa ngắm và vẫn nắc rất đều. Anh cứ kêu gọi thím đừng mặc cảm. Với anh, tình yêu không có tuổi tác, không đẳng cấp. Bây giờ thím và anh là hai xác thịt thích nhau, yêu nhau thì cho nhau. Cho nên anh bảo thím gọi anh bằng anh để anh được phép gọi bà bằng em. Vào tình yêu rồi, cả hai chỉ còn lối xưag hô độc nhất đó mà thôi.

Khang hôn mắt thím, mũi, môi thím. Và tôi thấy bà ứa nước mắt. Cái nước mắt của tủi thân có, của hạnh phúc có, của lo âu sắp tới không biết Khang có còn đến với bà nữa không. Khang lau nước mắt cho bà rồi hỏi:
– Sao em khóc?
Thím ôm Khang cứng ngắt, nhìn mắt anh bà bảo nhỏ:
– Tại em được hưởng hạnh phúc của một bà hoàng hậu. Có bao giờ em dám mơ hay nghĩ tới giây phút thần tiên hoan lạc này đâu. Thân em thì chỉ để những nông dân lên nằm. Vậy mà anh, một hoàng tử…

VN88

Viết một bình luận