VN88 VN88

Bác chủ trọ cặc to làm tình cho tôi sướng quá

Vĩnh dạ. Thím bú tiếp. Bú nhưchưa bao giờ được bú. Thím muốn cắn đứt luôn “thằng bé ” nhai cho đã cơn dâm. Thím dùng hai hàm răng nhần nhần rất
êm ái thân cặc, làm Vĩnh la lên:
– Chết cháu thứn ơi! Ôi! Chắc ngày nào cháu cũng “bệnh” quá.

Mật ong ngọt, mùi cặc thơm của Vĩnh làm thím ngây ngất. Được 15 phút, thím đứng dậy tuột quần ra, ngồi vắt ngang qua Vĩnh, cầm cặc chàng đâm thẳng vào âm đạo và nói: ‘
– Thím cho Vĩnh mượn lồn để trú ẩn đó.

Thím ngồi đưdc có một chốc, nằm sà lên Vĩnh, ôm chàng hôn tới tấp. Hôn như giặc dậy, hôn cuồng say, ngây ngất. Đít bà nắc làm cái giường rung rinh. Tôi đã nư như chính mình đang đụ. Quá sướng? Một lát sau, để nguyên con cặc nằm trong lồn, thím nằm ngủ, lật Vĩnh nằm lên trên và… Vĩnh đụ nhuyển nhừ như đã đụ tôi ngoài rẫy mỗi ngày. Thím hỏi:
– Sao cháu nói cho nó trú ẩn ở lồn thím mà cháu lại đụ?
Vĩnh cắn môi dưới cười, không nói. Thím nói tiếp:
– Thôi lỡ rồi, cllo nó ở trỏng lâu lâu chút cho nó chóng lành.

Vĩnh đem hết bài bản đã học của Khang ra áp dụng. Anh ngừng đụ’ rút cặc ra, xuống dưới banh háng thím ra bú. Thím tưởng chẳng còn ai ở nhà nên tha hồ la. Bà sướng quá. Vì từ đây có một dũng tưứng nữa phục vụ sinh lý.

Cái đụ kéo dài thật lâu, khi Vnh nắc tới tấp thì cũng là lúc thím đưa hai chân lên trời, ưỡn lưng cong lên, rướn cổ, cắn môi và la như cắt cổ:
– Chết thím rồi Vĩnh ơi! Chịu không nổi’nữa ! Thím ra đó con ơi! .
Lúc đó tôi mới thấy Vĩnh sà xuống tìm môi bà mà nút. Đó là lần đầu trận đánh mở màn cho những đợt tấn công sau đó. Vì mỗi tuần, Vĩnh “bệnh” mất ba ngày, mà toàn là bệnh buổi sáng, vì buổi chiều phải vào rẫy làm với tôi. Còn ban đêm thì tôi không biết. Cho đến bây giờ, họ cũng đang nằm đó cà lồn vào cặc, giống hệt những ngày Vĩnh bệnh. Mà mỗi lần Vĩnh bệnh, thế nào cũng có tôi ngồi đó, ngoài phênh cửa quay phim. Tôi đã lớn hơn tuổi mình cũng từ đó Vĩnh đụ thím buổi sáng, buổi chiều vào ray với tôi là bị tôi tra hỏi: .
– Đụ thím Hạnh sướng hơn đụ em không?
– Sướng nhưng không bằng đụ em.
– Tại sao?
– Tại sao anh không biết. Nhưng đụ em anh dễ dàng ra hơn. Đụ bà già có khi hai ba ngày mới ra được một. Với em, ngày nào, chiều nào mà anh không ra. Em biết mà.

Điều đó có thật Hai đứa tôi đụ nhau thường từ ba giờ chiều. Đụ hai ba lần, có khi sẫm tối chưa về. Đợi phải cùng ra, phải ngất ngư mới nhả nhau ra. Ngày đó tôi mường tượng mơ màng rằng Vĩnh là người yêu duy nhất của tôi. Cho đến khi lên tổ quỷ thì tôi có thêm Khang, Vĩnh có thêm Cúc, và bây giờ có thêm thím Hạnh. Thím đang ôm chàng khắn khít.Vĩnh hỏi:
– Em chưa trả lời hết câu hỏi của Vĩnh lúc nãy. Biết là em sẽ yêu Vnh nếu Vĩnh dám nói Vĩnh yêu em. Nhưng Vĩnh còn nhỏ, thì đâu đã biết gì.
– Không sao. Em cứ huấn luyện dần dần cho anh biết bú, biết dùng tay làm cho em sướng, cho đến ngày anh đủ lông đủ cánh thì mình đụ. Bây giờ anh đụ em nhen. Em bằng lòng không?
– Dạ. Liền đi anh. Anh nhắc chuyện ngày xưa làm em nứng quá.

Vĩnh leo lên ngựa. Anh phi nước đại. Anh dồn hết quân lính tiến lên. Sau nửa tiếng, cả hai ôm nhau, ra trong nhau nhưng la thật nhỏ để những người kia không thức giấc.
Tôi giđi thiệu Sâm cho Sen như đã hứa. Hai anh chị ngồi sát bên nhau. Thím Hạnh và Vĩnh. Tôi và chú Hạnh. Ba cặp tự động xới cơm cho nhau, gắp thức ăn cho nhau, săn sóc cho nhau. Chú Hạ nh lớn tuổi nhất, nhưng vẫn còn quắc thướt, khỏe mạnh. Công việc đồng áng làm ông nở nang, lực lưỡng, dẻo dai. Tôi chọn ông làm nhân tình mỗi đêm. Với lại tôi cũng muốn ông sống trẻ trung và hạnh phúc nhưchúng tôi. Không có tôi thì ông ngủ với ai? Thím Hạnh thì bây giờ đã say sưa với những ngườ mới:
Vĩnh, Sâm, bác Hoành. Tự nhiên tôi thấy có bổn phận săn sóc cho chú, luôn cả sinh lý của chú. Sao không? Tôi đem vui lại cho bác Ba, bác Hoành, sao không cho chính chủ nhà trọ của mình?

Trong bữa ăn thật vui, thật gia đình. Chú bỗng nói:
– Trong nhà này, bây giờ Lê Hoành cũ ng có, bà Tư Dơi cũng có, bồ nhí bà Tư Dưi, bồ nhí Lê Hạ nh cũng có. Có tuốt. Kệ nó. Vui đi các cháu. Cứ hồn nhiên sống và tận hưởng. Vì sẽ có một ngày, mình có muốn cũng không sao còn sức. Nhưng xin các cháu kín đáo. Cuộc đời này kỳ lắm. Chú nói thiệt với các cháu, chửng này tuổi, chú sống gần 45 năm. Không có gì xấu xa trong xóm làng này mà chú không biết. Nhưng họ cố dấu. Dấu thật kỹ để đi cui cái xấu của thiên hạ . Họ vạch lá tìm sâu trong khi ngay trong phòng ngủ của họ có một đống rác to tướng. Nói chi đâu xa. Cách nhà mình có một hàng rào bông bụt. Gia đình ông quan huyện danh giá, quyền thế, giàu sang, không thiếu một thứ gì, mà rồi sâu bọ ruồi nhặng bò tù m lum. Không ai dám chó mỏ vào vì ông là một quan lớn. Còn gia đình mình thì nghèo. Nghèo dễ bị bắt nạt.

Nên xin các cháu muốn chơi, muốn làm gì thì làm, miễn phải thật kín đáo. Bây giờ thì mới thứ trong nhà này đã lộ ra ánh sáng. Cứ nhìn ba cặp ngồi đây đủ rõ. Má nó đang âu yếm với thằng Vĩnh. Sen đang tình tứ với Sâm. Chú đang da diết với con Lựu. Công khai và cũng rất công bằng. Ví dụ như vợ chú đi cặp với thằng Vĩnh mà chú thì trư trọi cô đơn, chú sẽ khố biết mấy. Hay ngược lại, đêm đêm nghe tiếng con Lựu rên la sung sướng khi đụ với chú ngoài sân, trong này bả nằm một mình với gối chăn lạnh lùng, cũng khổ biết mấy. Cho nên mình san sẻ đồng đều, tự nhiên ai cũng hài hòa vui vẻ. Đời chú chua bao giờ được sung sướng hạnh phúc như bây giờ. Thứ nhất chú đã bỏ được cái tính vị kỷ, chỉ thích cho mình, không thích cho kẻ khác, trong khi kẻ khác cũng là người. Trước đây chú thèm đụ, chú đi cặp tù m lum những con mẹ góa chồng, gái lỡ thì. Chú đụ tơi bời hoa lá . Nhưng nghe bà xã đi chợ về trể, hay có nói chuyện lâu với ông hàng xóm là chú nổi xung thiên, hờn ghen, gây gổ. Bây giờ thì không. Hoàn toàn không. Như đêm qua, hồi mưdi một giờ rưỡi, nằm bên này ôm con Lựu, chú nghe rõ ràng tiếng Sâm đụ bả. Bả đã rên lên:
– Ôi Sâm ơi. Mới đụ nhau hồi chiều trong rừng thưa, bây giờ anh lại hăng nữa hả Sâm? Sướng quá Sâm ơi! Ráng giữ cho em lâu ra. Ráng chơi cho lâu chút. Em thèm đụ hơn thèm ra. Bởi vì, ra rồi, em hết thèm đụ…

VN88

Viết một bình luận