VN88 VN88

Bác chủ trọ cặc to làm tình cho tôi sướng quá

Vĩnh chẳng trả lời, thím tự động quay lại, nằm sát xuống, nghiêng cái mặt hôn cặc Vĩnh. Ngậm dái Vĩnh, liếm con cặc, rồi ngoạm tràn cái miệng để bú tận tình con cặc to cứng của Vĩnh. Mắt bà nhầm mà mí thì húp lên.

Sen với tôi như nín thở, nhưchính mình đang được bú cặc, chứ không phải thím Hạnh. Tôi cho hai tay vào ngay giữa hai bắp đùi, kẹp cứng lại tìm sảng khoái. Chị Sen thì thọc hần vào quần. Tôi nghe tiếng nước lồn chị và bàn tay đang làm việc. Trong kia thím với Vĩnh bú nhau ngọt ngào, say sưa. Rồi Vĩnh lại lật thím ra. Chàng nút từng ngón cẳng, liếm từ chân lên tới tóc, liếm hết. Chàng lật sấp thím lại liếm lưng. Bắt bà quỳ chổng mông lên cho chàng liếm đít. Chàng đưa lưỡi vào lỗ đít thím cắm thật sâu, hai ngón tay cho vào miệng lồn. Thím la làng: Hả, anh Vĩnh. Lỗ đít dơ lắm, sao anh dám đưa lưỡi vô? Trời ơi, còn thọc lồn tôi nữa nè thánh thần thiên địa ơi! Chết chớ sống sao nổi? Hồi đó tới giờ có ai bú lỗ đít tôi đâu? Sao nó sướng kỳ cục vậy hả trời?

Vĩnh dùng lưỡi đụ lỗ đít bà. Ái tình đến rồi, chẳng còn gì dơ hay sạch. Anh thọc lưỡi sâu vào hậu môn rồi kéo ra rồi đút vô. Thím nhăn mặt như khóc. Bà nghiến hai hàm răng để khỏi la thành tiếng. Chắc là sướng lắm. Trán bà hơi rịn mồ hôi. Bà nín hơi, dằn tiếng la như lực sĩ cử tạ đang gắng sức đưa chiếc tạ lên. Vĩnh độc đáo thật, chàng dành hết những ngón, những chiêu độc đáo để phục vụ bà già. Tôi chưa từng được hưởng như thế. Tay thím cầm cặc Vĩnh, mặt vẫn nhăn sướng và la lên:
– Cho em lên ngồi trên cặc anh nhen?
– Khoan đã. Từ từ cho anh bú đít em chút nữa.

Anh bú tiếp một cách chăm chỉ, mặc kệ thím xin đụ lhư kẻ đói đòi ăn. Anh bắt thím ngồi dựa lưag vô tườ lg, chàng hảng, banh lồn ra cho anh xem tận mặt. Thím lấy ngón tay chà mạnh hột le, rồi cho hai ngón vô thụt, rồi ba ngón, trong khi Vĩnh ngồi ngắm say sưa như đang xem một màn xiệc đầy lôi cuốn. Thím lại đòi đụ. Bà gào thật to. Vnh kéo thím xuống nằm ngay ngắn để chiêm ngưỡng thân hình bốc lữa lần nữa rồi mới leo choàng qua, đẩy hai bắp vế bà dang ra, đút con cặc nóng cứng vào, vào, vào hết và nắc. Vĩnh nắc thì trời gầm cũng thua. Không nhanh. Không chậm. Tiếp nối. Miệt màl. Nhiệt tình. Tay thím ôm cứng lưng Vnh. Chân bà quấn như bạch tuột quấn con inồi, để hẩy cái đít lên cũng đều đặn
theo cái nắc của Vnh.

Tiếng thím la khàn giọng. Đôi chân bà có lúc dang rộng ra, có lúc quấn chặt lại lưng Vnh. Sau bốn mươi lăm phút thím bảo:
– Tối nay và những tối kế tiếp anh mò qua đây ngủ với em. Em cần anh. Anh đa tình quá Vĩnh ơi! Làm sao em quên anh được. Đâu phải đụ không mà đàn bà sướng. Phải có chút tình. Tình anh cho em từ năm anh còn nhỏ. Những bí mật thầm kín tự đáy lòng anh đã trang trãi ra trên giường này. Em yêu quá Tôi phải có một đời để sống. Phải có chút gì để nhớ để thương.

Vĩnh nghe thím nói những câu văn chương nhà quê, của một người đàn bà đất ruộng, một cô gái của đồng nội, hay của một con người đích thực của thiên nhiên, tự nhiên.

Hơn một tiếng, lưng Vĩnh ướt hết. Ngực thím ướt hết. Thím rủ Vĩnh cùng ra. Vĩnh sà cánh xuống, nhả đạn. Bắn những tia nồng nàn vào tứ cung thím. Người Vĩnh và thím giật lên một lúc khá lâu rồi im phăng phắc, tan loãng, mệt nhừ trong nhau. Vĩnh vẫn nằm thế, ôm thím:
– Anh cho em hết rồi đó. Hết trọn tình anh rồi đó. Để anh xuống liếm sạch nước tinh khiết của cả hai.

Vĩnh xuống banh lồn thím ra liếm hết, liếm trọn cái kết quả của hơn một tiếng đồng hồ làm tình. Thím nhắm mắt thở và cũng lần đầu tiên tôi nghe thím nói:
– Lên đụ em nữa đi mình.

Vĩnh lấy quần áo mặc cho thím rồi nói:
– Để dành tối mai. Chiều nay tối rồi. Cả nhà sắp về Lựu với Sen đang đứng ở ngoài kia. Thế nào hai cô nàng cũng đã lén xcm mình đụ nhau hồi nãy. Có sao đâu. Phải sống tự nhiên, hồn nhiên để tận hưởng. Rồi Vĩnh thoăn thoắt ra giếng tắm. Thím trở dậy ra khỏi phòng. Tôi với Sen đến ôm bà chia xẻ niềm vui Thím cười tươi như hoa nhìn chúng tôi và hỏi:
– Bộ có xem hả?
– Dạ có chớ. Tuyệt cú mèo. Không chê vào đâu được Con chịu nhất hồi Vĩnh thú thật chàng yêu thím hồi còn nhỏ mà không dám nói. Rồi lớn hơn chút nữa Vĩnh đã lén xem thím tắm. Và hồi nãy, anh xin thím cho anh chiêm ngưỡng trọn thân hình thím. Đẹp quá, đẹp hơn tiểu thuyết ái tình. Thím làm tụi con ngoài này ra nước quá trời.

Chị Sen cầm tay thím bóp. Mặt chị hớn hở và hạnh phúc vđi thím. Tôi hỏi khó thím một câu:
– Nếu hồi đó tuổi Vĩnh dám nói thật đã yêu thím thì thím nghĩ gì.
Thím cúi mặt xuống trầm tư. Im lặng một lát, rồi nói:
– Không biết. Nhưng thím nghĩ những gì phảl đến sẽ đến. Nghĩa là nếu lúc đó thím cũng lãng mạn thì… thì có lẽ cũng ngoại tình với Vĩnh. Lúc đó Vĩnh có thc xác quá nhỏ… nhưng cần gì. Thím sẽ đợi. Đợi cho đến khi Vnh đủ lông đủ lá và biết làm tình, thím sẽ cho…

Thật không ngờ nổi thím trả lời một câu vô tiền khoáng hậu. Thím phụ với hai chúng tôi làm cơm. Bữa cơm tối hôm đó thật thịnh soạn. Tôi mời Sâm và Vĩnh qua ăn cơm. Từ ngày tôi là hầu thiếp của bác Ba, thì các bữa cơm trong nhà tương đối có nay đủ chất bổ dưỡng. Bác Ba cho tôi biết bao nhiêu là vàng bạc.
Tôi giđi thiệu Sâm cho Sen như đã hứa. Hai anh chị ngồi sát bên nhau. Thím Hạnh và Vĩnh. Tôi và chú Hạnh. Ba cặp tự động xới cơm cho nhau, gắp thức ăn cho nhau, săn sóc cho nhau. Chú Hạ nh lớn tuổi nhất, nhưng vẫn còn quắc thướt, khỏe mạnh. Công việc đồng áng làm ông nở nang, lực lưỡng, dẻo dai. Tôi chọn ông làm nhân tình mỗi đêm. Với lại tôi cũng muốn ông sống trẻ trung và hạnh phúc nhưchúng tôi. Không có tôi thì ông ngủ với ai? Thím Hạnh thì bây giờ đã say sưa với những ngườ mới:
Vĩnh, Sâm, bác Hoành. Tự nhiên tôi thấy có bổn phận săn sóc cho chú, luôn cả sinh lý của chú. Sao không? Tôi đem vui lại cho bác Ba, bác Hoành, sao không cho chính chủ nhà trọ của mình’? Trong bữa ăn thật vui, thật gia đình.
Chú bỗng nói:
– Trong nhà này, bây giờ Lê Hoành cũ ng có, bà Tư Dơi cũng có, bồ nhí bà Tư Dưi, bồ nhí Lê Hạ nh cũng có. Có tuốt. Kệ nó. Vui đi các cháu. Cứ hồn nhiên sống và tận hưởng. Vì sẽ có một ngày, mình có muốn cũng không sao còn sức. Nhưng xin các cháu kín đáo. Cuộc đời này kỳ lắm. Chú nói thiệt với các cháu, chửng này tuổi, chú sống gần 45 năm. Không có gì xấu xa trong xóm làng này mà chú không biết. Nhưng họ cố dấu. Dấu thật kỹ để đi cui cái xấu của thiên hạ . Họ vạch lá tìm sâu trong khi ngay trong phòng ngủ của họ có một đống rác to tướng. Nói chi đâu xa. Cách nhà mình có một hàng rào bông bụt. Gia đình ông quan huyện danh giá, quyền thế, giàu sang, không thiếu một thứ gì, mà rồi sâu bọ ruồi nhặng bò tù m lum. Không ai dám chó mỏ vào vì ông là một quan lớn. Còn gia đình mình thì nghèo. Nghèo dễ bị bắt nạt.

VN88

Viết một bình luận