Làm sao Vĩnh biết đụ biết mò lồn như người lớn? Có lẽ tạ i máu cha mẹ chăng? Cũng như tôi. Ai dạy? Mà rốt cuộc cái gì tôi cũ ng biết. Và bây giờ, tôi thừa khả năng để hạ bất cứ đàn ông nào ncu tôi muốn. Tôi bảo chị Sen để tôi đi lấy cơm -mời chị. Chị lắc đầu:
– Chị no rồi. No với hai cái đụ tàn khốc của Vĩnh rồi. Chị không cần ăn, miễn có ai đụ chị suốt ngày cũng đủ. Vĩnh dữ dằn quá Lựu ơi ! Bác Hoành nắc có lúc còn ngưng. Vĩnh thì không. Đú t cặc vô là anh chăm bẳm nắc tới. Không nhanh nhưng đều đặn, mặc cho đối phương la trời, than đất và xin ngừng, anh cũng không. Anh nắc cho đến khi nào chị ra và cuồng dại ôm anh. Hai lần đụ chưa kể Vĩnh bú. L.ểồn chị tan nát rã rời. Có lẽ, từ ngày mai, trưa nào chị cũng phải mò ra đây. Em cho chị cái hân hạnh cơm nước hầu anh Vĩnh dược không?
Sen nói giọng thành thật. Thành thật như một lín đồ của một đạo giáo. Rồi tôi nghĩ. thú xác th ịt cũ ng la một tôn giáo. Nó có nhic u tín đồ nhất thế giới. Nó
là loài người. Phải, loài người ai mà không tin xác thịt là sướng là thú vị. Kẻ nào không tin đụ là thiên thầ n, Đụ là cao siêu, Đụ là giải quyết mọi u sầ u, buồn bực, lo âu, chán nãn, thì kẻ đó là người điên, hoặc mất trí. Tôi buồn cười khi nghe vài giáo phái trên địa cầu đang oang oang kêu lên: Đừng nghĩ đến dục vọng. Ai tham gia vào Đụ , kẻ đó sẽ sa hỏa ngục. Rồi họ cạo đầu khoác nâu sòng, hoặc dể tóc mặc áo đen, áo trắng đi tu, để chống lạ i sự thèm muốn của xác thịt. Họ đọc đủ loạ i kinh đicn, áp dụ ng nhiều phương pháp chống lại đicu thicn nhiên quý giá nhất của tạo hóa cho là: Thú Xác Thịt. Đến nổi có ông có bà, nhịn không được đã làm bậy trong tu việ n, trong thánh thất, trong hậu liêu, hoặc nhảy rào ra tìm dục
vọng. Nhiều lắm, nhưng những giáo phái đó không can đảm nhìn sựthật, chối sự thật, rồi ém nhẹm những sự việc động trời đã xay ra. Phim Thorn Bird của
Hoa Kỳ là một. Mang khoa học để phục vụ con người thì đó là điều đẹp, như thám hiểm không gian, tìm những hành tinh mới để con người mở rộng biên
cương. Khám phá những phương tiện tối tân để phục vụ nhân loại. Tốt. Nhưng tự nghĩ ra, sáng chế ra (chớ không phải thượng đế biểu) những giới răn, những giáo điều, để buộc chặt con người vào khát vọng (trong đó có dục vọng) là điều tôi cho là tàn bạo, ngu si, phản khoa học.
Chị Sen nằm trần truồng như thế để nghe tôi lý luận. Hỗng chị vỗ tay, đắt ý. Làm như tôi vừa mở cho chị một chân trời hiểu biết mới và rừa sạch cho chị một mặc cảm tội lỗi khi đã đụ với bác Hoà nh lớn tuổi Cái thế đứng của xã hội đang cười chúng tôi như Sen, Vĩnh, Khang, Hoành, tôi, bác Ba v.v. .. đều là thế đứng giả tạo. Giết người, cướp của, hã m hiếp, phá thai, phá gia cang v.v… là tội lỗi, tôi đồng ý. Vì nó làm thiệt hại cho nạn nhân. Còn đụ là nằ m xuống cù ng hưởng những phút thần tiên khoái lạc thì sao gọi là tội lỗi. Vậy chớ súc vật lấy nhau loạ n xạ, đẻ
nhiều hơn người có là tộ i lỗ i khô ng? Nếu có sao một con người (một sinh vật không loạn dâm) vẫn hằng ngày ă n thịt loài vật (là loà i loạ n dâm). Không sợ lây à ? Khoa học chứng minh là ăn thịt bò điên sẽ bị điên hoặc chết. Vậy con người không sợ lây cá i loạn dâm của con vật hay sao mà còn biến thịt thánh những
món ngon như steak, xúc xích, lạp xư(ỉng, ham, bò khô v.v…?
Xin lỗi, tôi tôn trọng sự thực, thích nói thực, nói thẳng, không xiên xẹo. Có bậy mới trá nh né . Hãy nhìn ngoài kia: nhờ có mặt trời, con người mới tạo ra bóng mát để ẩn nấp. Không có mặt trời, mọi thứ trở nên không có hình thể. Vậy thì đừng bạo mồm bảo là bóng mát là do con người tạo nên. Không một sinh vật nào, kể cả con người không có dục vọng.
Gọn nghĩa là thú xác thịt. Không có dục vọng mọi điều thành vô nghĩa. Ăn ngon, mặc đẹp, ở nhà sang, lấy vợ lấy chồng đẹp, danh vọng… để làm gì? Xin thưa để phục vụ cho có một cái mục tiêu: Đụ.
Lý luận như thế nghe tàn nhẫn quá. Nhưng là sự thực Cứtưởng tượng sáng ngày mai, giống cái không còn nữa, tức không còn một đàn bà con gái nữa thì ai còn ham làm giàu, tranh danh, chuốt lợi? Vậy sao có sẵn đàn bà đó không hưởng mà phải tìm đủ mọi cách giả tạo để chạy trốn? Thôi. Có nói cũng chỉ một mình nghe. Hoặc có ai nghe cũng chẳng dám đối thoại, vì họ chối sự thật, sợ sự thật.
Hồi còn trinh trắng, tôi mơ thấy được cầm tay một thằng bạn. Mơ thấy bị hãm ở một khúc rừng vắng. Mơ thấy được một người hôn nồng nàn lên má v.v. Nhưng giấc mơ không ra làm sao, mà nó cứ ám ảnh mãi tôi trong giờ học, giờ chơi, giờ cơm… nhất là khi đi trên những đoạn đường làng vắng vẻ, hoặc gặp một thằng bạn cùng xóm…
Những đêm mưa gió mịt mùng. Trời lạnh, sấm chớp ầm ầm, một mình trong giường với chăn gối ấm, tôi tự nhiên thấy cần một cái gì: Cái gì đó không tên, không hình bóng. Tôi muốn có ngay để đừng cô đơn, và để đừng bị ngứa ngày khó chịu. Sự sung sướng lâng lâng đó làm tôi dịu bớt phần thèm muốn ước ao vớ vẩn ở trên. Thời gian nằm nắc gối như thế có khi kéo dài cả tiếng. Rồi ngủ quên. Và lúc nào rảnh, kể cả ban ngày, tôi lại nằm nắc gối. Có lần tôi bạo gan cởi quần, để cái
chỏm nhọn của chiếc gối ngay miệng lồn mà nắc. Lại thấy sướng hơn. Và tiến hơn bước nữa, tôi đã dùng bàn tay làm phương tiện để thủ dâm. Một ngón tôi chà nhè nhẹ hột le. Chà thật lâu rồi tiến dần xuống phía dưới nơi âm đạo, thửcho ngón tay vào một chút. Thích hơn. Rồi lút hết cả ngón vào tận cùng để nhúc nhích, để ngoáy nhẹ và khi tuyệt cùng sung sướng thì biết ra. Muốn tuyệt cùng sung sướng, tôi phải tưởng tượng mình đang hoa tình với một người. Người đó không ai khác hẳn là Vĩnh. Vì Vĩnh hay chơi với tôi như u mọi, tìm bắt, nhảy dây…
Nhưng thiên nhiên cũng quá tuyệt với ở chỗ, xác thịt thì phải có xác thịt. Thủ dâm, dù tuyệt kỹ đến đâu cũng không thỏa hết sự sung sướng tự nhiên. Nên tôi rủ Vĩnh vào rẫy. Vnh cũng tuổi dậy thì, cũng biết mơ mộng, đòi hỏi. Nên hai đứa đã tự nhiên xáp lại gần nhau dù không hẹn tru”ớc. Vào rẫy bắp thì quá kín đáo, không một ai có thể nhìn thầy được. Hai đứa nằm đo ôm nhau gi(~n hốt, mò mẫm nhau. Hoàn toàn không ai chỉ bảo mà sao hai đứa tôi biết bóp vú, biết sờ lồn, biết bóp cặc, rồi biết bú nhau. Nếu là ở thành thị thì bảo là do sách báo phim ảnh khiêu dâm ảnh hưởng. Còn ở trong cái sóc xa xôi quê mùa này thì cái gì ảnh hương?
Tôi đã từng biết bú cặc Vĩnh hằng giờ. Vĩnh cũng thế. biết bú vú tôi, bóp vú tôi, biết cho lưới vô cửa mình tôi, bìct nút hột lc tôi. Thú chơi này quá hấp dẫn, nên không ngày nào tụi tôi không vào rẫy sau giờ học. Dĩ nhiên trừ những ngày mưa. Một lần, giữa đêm,cũng mùa đông, tôi bạo dạn rủ Vĩnh qua phòng tôi Đó là lần đầu tiên chúng tôi hẹn hò ở nhà. Vĩnh lén qua, chúng tôi cởi truồng ôm nhau nút lưỡi, cạ hai bộ sinh dục vào nhau. Và đêm đó, lân đầu tiên Vĩnh nằm lêntôi, tôi cầm cặc Vĩnh đâm vào lồn, đụ, sau khi đã bú nhau cả tiếng đồng hồ. Không biết Vĩnh có biết ra chưa. Phần tôi thì khỏi nói, mỗi lần tuyệt cùng sung sướng là tê tái, là ưỡn lưng lên, nghiến răng, nhắm mắt, chết đi mấy chục giây. Nước lồn tuôn ra ướt đẫm. Sau lúc đó thì hết còn thấy sung sướng như thuở chưa ra.
Một hôm cũng giữa đêm khuya, tôi đang bú Vĩnh ngon lành, bỗng nghe cặc anh xịt vào mồm tôi những tia sệt sệt, mặn mặn. Tôi nuốt. Tôi không biết đó là khí, mãi sau này khi tham gia vào tổ quỷ với anh Khang, mới biết. Năm mười tám, một mình tôi biết đụ cả hai người, Vĩnh và Khang.