– Anh ơi, em bỏ chồng bỏ con theo sống với anh luôn nhen. Cha mẹ ông bà ơi, ngó xuống đây mà coi cái hàm râu quai nón nó đang chà xát lồn con đây nè. Sao anh hay quá vậy hả Hoành. Đụ má anh. Anh làm em giựt tê hết anh thấy không. Trời ơi ! Nó, nó, nó dũa hột le của con nè Trời. Mê quá mình ơi. Mới ra mà bây giờ em lại muốn ra nữa mình ơi. Làm sao được anh bú hoài như vầy hả anh? Nhè nhẹ chút đi anh, không khéo em ra nữa cho coi.
Tôi thấy bác Hoành khoan thai hơn. Hai bàn tay bác banh tang hoác cái lồn thím ra. Thím nằ m gác hai chân lên vai bác. Bác quỳ dưới đất bú một cách say sưa, say sưa hơn lần bác bú bà Loan. Đã êm ru và lâng lâng như thế thím Hạnh van la và hai gót chân bà đấn thùi thụi vào lưng bác. Có lẽ giờ này ngoài rẫy bắp, cặp Sen và Vĩnh cũng đang thư hùng quyết liệt Vĩnh thì khỏi chê rồi. Có lần thím phải thiếp đi khi đụ với Vĩnh hai lần. Vĩnh vẫn chưa ra. Anh rút cặc ra rẫy để bà nằm ngủ vùi trong giấc ngủ hoan lạc thần tiên. Còn Sen? Nếu không nói chuyện với chị buổi sáng nay, tôi cứ tưởng Sen hiền lắm. Không ngờ cô nàng đã biết đụ khá lâu rồi. Đúng cái tuổi tôi và Vĩnh đụ nhau trên tổ quỷ.
Trong kia, bác Hoành ngừng bú, kéo thím Hạnh xuống để bà lòng thòng hai đùi xuống đất. Bác đứng lên, cắm cặc vào lồn bà và nắc như con thoi trong khung cửi. Bà già la oải trời. Tôi nghe giọng bà hơi khàn khàn:
– Hoành ơi! Lần này ra với em nhen mình? Em ráng chờ anh đây. Bao lâu cũng được. Ra thật nhiều cho ngập lồn em luôn. Mê quá rồi anh Hoành ơi! Bác nắc thím thật chăm và nhanh. Tôi chỉ còn nghe thím la trời chứ không thành câu như lúc nãy nữa. Độ hai chục phút, bác nằm sà lên người thím, tìm môi bà và:
– Em ơi, ra với anh. Cho hết em đây. Anh muốn em có con với anh. Đẻ cho anh một thằng con giống hệt anh. Đây nè đó, anh bắn ra đó… mình… ơi!
Hai tay hai chân thím quíu bám chặt thân người bác:
– Sáng nào anh cũng qua đụ em, em mới có bầu được chớ. Đó anh, em cũng ra rồi đó. Ôi mẹ ơi! Cha ơi! Đụ sướng quá cha mẹ ơi! Ôi anh Hoành , đụ mẹ anh, đụ tía anh…
Bác vẫn giữ nhịp nắc khoảng năm phút rồi nằm im trên thím. Hai chân thím buông thỏng xuống, và tiếng thở hai người vang lên cả căn phòng yên tịnh.
Thế là tuyệt vời vì cả hai đều mơ đụ nhau. Tôi hãnh diện về cái hạnh phúc của hai người dù là lén lút tạm bợ. Rồi thím tôi ngồi dậy, gỡ bác ra, lấy khăn lau ân cần con cặc bác, lau lồn bà. Bác Hoành vội vã mặc đồ, hôn bà lần cuối, mở cửa thoắt đi.
Tôi vào phòng mặc đồ cho thím. Bà ôm tôi cảm ơn rối rít về công lao cho bà cơ hội ngàn vàng. Tôi hãnh diện với chính tôi vì như tôi đã nói, tôi thích mọi người hạnh phúc. Điều gì tôi làm được để ráp họ lại với nhau là tôi làm. Hai thím cháu tôi xuống bếp nấu cơm. Tôi kể chuyện sáng nay về Sen. Nếu tôi không nhanh ý dẫn Sen ra rẫy, chưa chắc thím đã có những phút thần tiên.
Cơm nấu xong, tôi ăn với thím để nghe thím kể:
– Tuyệt lắm con ơi. Chẳng trách đám vợ lính trong huyện con mẹ nào cũng mê ổng. Thật danh bất hư truyền.
– Đến chị Sen mà còn muốn lấy ổng làm chồng, còn nói chi thiên hạ. Chỉ muốn có con với ổng nên không chịu uống thuốc ngừa thai, chớ đâu phải lỡ đâu.
– Quả bác Hoành có con cặc dị kỳ. Đã to, dài mà trời lại ban cho hai sợi gân độc đáo. Hai sợi gân đó đến bà Từ Hi Tháu Hậu cũng chết. Con coi, ổng đụ thím một mách tơi bời ngoài bếp. Thím ra, ổng ẳm thím vô buồng này. Nghĩ được năm phút ổng lại bắt đầu bú lồn thím. Thằng cha có biệt tài nhiều thứ. Thím đã được chú con, thằng Sen, thằng Vĩnh bú nhiều lần, mà có ai làm thím sướng tê tái như cái
lưỡi trời cho của bác. ổng móc làm sao mà mỗi lần cái lưỡi ổng thụt ra là toàn thân mình phải giựt bắn lên. Thím mê bác quá Lựu ơi. Có cách gì, mỗi sáng con dẫn bác qua đây đụ thím vài tiếng không?
Điều đó thật khó. tôi nghĩ. Dễ gì bà Loan để cho bác tự do như thc. Bà cho bác ở tù kiểu công tử là bà muốn bác phục dịch tối đa cho bà. May mà có anh Khang thay phiên. Nếu không dễ gì sáng nay bác qua đây. Nhưng tôi vẫn cứ hứa cho bà vui. Vì tôi tính sẽ có ngày đẹp trởi nào đó, tôi mang Vĩnh hay Sâm qua gã cho bà Loan. Nếu được bác Hoành sẽ thư thả hơn. Lúc đo thím sẽ có nhiều cơ hội hơn. Tôi ăn nhanh, xong bđi cơm và thức ăn cho vào giỏ mang ra cho Vĩnh và Sen. Tôi ra đến rẫy, thấy Vĩnh đứng làm cỏ. Còn Sen nằm trần truồng trong chòi thở và
ngủ. Tôi để cơm cho Vĩnh ăn và hỏi:
– Sao? Đẹp không? Anh có làm rạng danh anh em mình không?
Vĩnh vừa ăn cơm, vừa cười hãnh diện:
– Cứ hỏi cô Sen thì biết. Cổ năn nỉ anh mới ngưng. Nếu không giờ này vẫn còn xáp lá cà. Cổ ra hai lần và giựt mình khi thấy anh vẫn khỏe như trâu và con
cặc vẫn cứng.
Tôi nhớ lại lần anh đụ thím trong phòng. Bà già cũng ra hai lần và năn nỉ anh mới ngưng. Để Vĩnh ngồi ăn, tôi lại chòi, leo lên, thật nhẹ, tôi ngồi ngắm thân hình chị Sen.
Đúng là gái một con. Chị cao lớn, đùi dài, nở nang ở ngực, lông lồn như lúa. Chị ngáy nho nhỏ trong giấc ngủ mệt nhoài sau hai trận thư hùng. Cặp vú chị đẹp quá, vun nhọn lên như hai quả núi nhỏ. Tôi lấy tay sờ lên, rồi bóp nhẹ. Sen mở mắt, he hé nhìn tôi Chị cầm tay tôi nắn nắn, cám ơn. Giống hệt thím tôi vừa cám ơn tôi lúc nãy. Tôi bây giờ là bà mai của những người thèm đụ. Tôi ghép họ lại với nhau. Sao không? Cuộc đời ngắn lắm. Không đụ, đến tuổi già còn gì mà hưởng. Sen cười với tôi và bảo: Thật chẳng ngờ nổi con người nhỏ con như Vĩnh mà phá núi cũng tan, tát sông cũng cạn. Lấy mắt mà nhìn đôi khi lầm chết đi. Mười chín tuổi? Cái tuổi đó lấy gì mà xông được với gái một con như chị, chị nghĩ. Vậy mà…
Sen lắc lắc cái đầu, cười như hoa nở bóp mạnh tay tôi. Chị đâu biết Vĩnh đã bắt đầu đụ tôi tử lâu. Rồi tôi kể chị nghe những ấu thơ hấp da n của tôi với. Vĩnh. Hai đứa tôi thường rủ vô rẫy này. Không ai dạy biểu mà Vĩnh đã biết bú lồn tôi, dạy cho tôi bú cặc Chàng cho một ngón tay vào lồn tôi, khai phá cho cửa mình lớn dần. Và một ngày, chàng leo lên, đút con cặc vào tôi. Hai đứa đụ . Đụ liên miên. Có khi suốt cả buổi chiều. Có khi quá chạ ng vạng vẫn còn ôm nhau. Có khi trời tối thui, mới nhả ra dẫn nhau về. Tôi thường cởi truồng nằm ngang qua bắp
vế Vĩnh. Anh ngồi giống hệt cậu Tư của Sen. Một tay sờ vú non, một tay cho vào lồn tôi thụt, và cá hai nút lưỡi. Cho nên khi nghe Sen kể chuycn cậu Tư với Sen trong rừng, tôi bỗng nhớ Vĩnh kinh khủng. Lúc nhỏ thì chơi nhưvậy nó sướng không tướng được. Chỉ khác là cậu Tư thì hăm mốt mà Vĩnh mới mười tám.