VN88 VN88

Bác chủ trọ cặc to làm tình cho tôi sướng quá

Vĩnh cũng vậy. Anh đã đổ khá nhiều mồ hôi ở quân trường nên anh ít khi phải đổ máu lãng nhách. Trận sáng nay đụng với thím Hoành là trận tầm thường, bậc trung, cấp đại đội.

Anh đang làm bà bấn loạn hơn khi lưỡi anh rà cổ, rà vai, rà lổ tai của bà. Tay anh vuốt nhẹ lưag dài của bà. Lồn bà ra nước nhiều lắm nên tiếng lẹp nhẹp vang lên khá rõ mỗi lần cặc Vĩnh nắc tới. Chưa ai bao giờ áp dụng lối đánh tấn công bốn mặt như thế trên thân thể bà. Hoặc đụ, hoặc bú, hoặc hôn… chứ làm gì có cả ba thứ một lúc, mà mũi nhọn tấn công nào cũng sác bén, làm lực lượng của bà chỉ còn rã ngũ, đầu hàng vô điều kiện. Bà không kêu tên Vĩnh nữa, mà gọi bằng mình, xưng em:
– Mình ơi! Con cặc của mình dễ sợ quá mình ơi! Nhớ sáng nào cũng qua đụ em như vầy nhen! Chắc em không còn đụ ai nữa đâu. Em quên hết rồi. Đụ xong trận này em nhớ suốt đời thôi!

Vĩnh dìu thím lại giường, đặt bà nằm hờ hững nửa trên nửa dưới. Vĩnh đứng chống tay, dáng xuống những cú nắc tàn bạo hơn. Hai tay bà quờ quạng trên chiếu. Đầu bà lắc liên tục. Tay Vĩnh vừa đỡ con cặc lên cho sát mồng đóc, vừa nắc kinh khiếp. Lạ một điều là, thường thì bà la dữ tợn lắm. Nhưng sáng nay bà cắn răng. Chỉ âm ưkhông thành tiếng. Tiếng rên nhỏ mà ray rứt rất tội. Vĩnh vẫn điềm tĩnh đánh tới Mặc kệ bà uốn lượn, quằn quại. Hai chân bà lúc thì quấn lấy đùi Vĩnh, lúc thì đập xuống nền đất kêu bịch bịch.

Tôi nghĩ chắc bà đã nư lắm. thỏa mãn lắm, nên lại nói bậy:
– Ối mình ơi! Chầm chậm cho em thở với mình. Em chỉ lấy hơi lên mà không thở ra được. Tức ngực quá đi mình ơi! Mình nhỏ tuổi sao mà hung hăn như con sư tử vậy? ối chết con rồi trời ơi! Con ham đụ lắm mà gặp phải thứ dữ này con phải trối trước để lỡ có chết con không ân hận. Nhỏ giờ có ai đụ con dã man như vầy đâu. Mình ơi, ngừng một chút được không? Em sắp tắt thở! ! !

Vĩnh nhất định không. Cho đến mức ăn thua luôn. Chàng nằm ấp bà, hai tay bợ mông đít cho lên cao. Chàng nắc dồn dập như may máy. Thím chu hai cái môi lên. Mắt trợn trắng dờ. Mồ hôi túa ra. Cái đít cong lên trên không, bà la làng:
– Bớ làng ? Bớ người ta! Tức nước phải vỡ bờ nè. Vĩnh ơi, ra với em. Xịt hết vô lồn em đi! Em ra đó, ra cho anh vừa lòng. ối anh đụ kiểu này thì đá núi cũng bc. Đó, em còn ra. ói chết mẹ cái lồn em rồi còn gì nữa mà đụ…

Vĩnh cứ nắc. Chàng đánh không cần nghe địch la. Chàng cứ giã xuống. Hai tay bà bấu, níu vai Vĩnh lại Chàng bất kể, cho đến khi bà im bặt. Toàn thân bà mềm nhũn. Tứ chi dang ra một cách mệt mỏi. Mồ hôi trán nhỏ từng giọt. Gương mặt bà như kẻ chết rồi. Mắt bà nhắm như ngủ. Hai môi khô khốc như đất ruộng mùa hè. Gió thu vẫn từng luồng bạt nhẹ vào phòng, bà vẫn cảm thấy oi nồng, nóng bức.

Vĩnh ngừng nắc. Bấy giờ chàng mới hôn gương mặt bà như những phát súng ân huệ an ủi kẻ xứ tội. Chàng rút cặc ra, xuống bú vú đã rồi banh lồn bà liếm sạch nước nhờn bà đã tiết ra ưdt nhẹp cả cửa mình. Khi liếm đã khô, lưỡi Vĩnh mới lên hành quân ở cái hột le to tướng của bà nằm ẩn dưới chòm lông dày rậm nhưrừng. Hai tay chàng phải banh ra, phải vẹt hết lông ra. Không thì không thấy đâu là mép lồn.

Không biết thím đã hết mệt chưa mà khi lưỡi Vĩnh tìm tới, bà tự động dang hai bắp vế. Hình như Vĩnh biết ý, nên thọc lưỡi sâu vào móc cái mồng đóc kêu sựt sựt Bụng bà nhấp nhô. Hai đầu gối giật. Đặc biệt hai bàn chân bà duỗi thật thẳng để đón cơn khoái lạc khác đang tới hoành hành thi thể bà. Bà đưa hai bàn chân kẹp cứng con cặc của Vĩnh, rồi bắt Vĩnh ngồi lên trên mặt bà cho bà bú thằng nhỏ.

Bà biểu Vĩnh đụ vào miệng bà đi, thọc sâu vào cần cổ bà cũng được, miễn sao cho sướng thì làm, rồi nếu muốn cứ ra khí trong họng bà cho bà nuốt hết cũng được. Vĩnh đụ vào mồm bà thật. Cái đầu bà nhấc lên hạ xuống không biết mỏi. Làm như vậy gần 15 phút, Vĩnh vẫn như bàn thạch, nên bà bảo:
– Mình xuống đụ em nữa đi!
Vĩnh xuống kê một lúc hai cái gối dưới đít bà, đút cặc vào vác hai chân bà lên vai và nắc kiểu xéo qua xéo lại.

Mặt bà nhăn như khóc. Hai tay bóp nát chiếc chiếu. Cơn khoái lạc lại xông tới hành hạ bà lần nữa. Âm thanh duy nhất lúc đó là tiếng giường tre kêu kẻo kẹt. Cặc Vĩnh bóng lưỡng ướt nhẹt vì nước lồn của bà trào ra quá sức. Thỉnh thoảng bà mở mắt nhìn Vĩnh. Được vài giây lại nhắm mắt vật lộn với cơn sướng tuyệt trần đang lan khắp thân bà.

Vĩnh cứ nắc. Anh miệt mài như đoàn quân tiếp tục đi lùng giặc. Anh đụ có lớp, có lang, kế kế hoạch, có chiến thuật. Nên sau nửa tiếng, thím lại gào la thảm thiết, chồm lên níu Vĩnh xuống, cắn vai, cắn cổ chàng, để lại ra đầm đìa ở hạ bộ.

VN88

Viết một bình luận