VN88 VN88

Bác chủ trọ cặc to làm tình cho tôi sướng quá

Phú rút cặc ra, Sâm cũng vậy. Bay qua, phi thuyền ai nấy lái. Phú đụ bà Tư, Sâm đụ thím. Cây nhà lá vườn vẫn ngon hơn. Sâm ấp thím để nắc và nói thật nhỏ:
– Cháu ghen quá thím ơi! Con không ra ở bển đâu Ra trong lồn thím à. Chừng nào ra rủ con với nhen.

Nói vậy rồi nó đụ bể trời sụp đất. Đụ giường chiếu rung rinh. Hai thằng con trai thi nhau, trổ hết nghệ thuật tuyệt vời để cung phụng trên thân xác hai mụ già bốc lửa. Thằng Phú quỳ, vác hai chân bà Tư lên vai, xoay con cặc vòng tròn quanh lồn của bả. Hai tay nó bợ hổng đít bả lên cho khít khao. Bên này Sân nằm nghiêng, cũng vác một đùi của thím, đút cặc vô đụ xéo Trời ơi, vừa đụ vừa nhìn cảnh đụ kế một bên, nó sướng không thể nào tả được, con ơi!
Bà Tư ra với Sâm một lần rồi. Nhưng thím thì ráng cầm cự. Sợ ra sớm Sâm sẽ chê. Nên dù sướng lắm thím vẫn kềm lại, nằm nhắm mắt, cắn môi, đợi Sâm. Được khá lâu, Sâm nằm hẳn lên người thím la:
– Có ra không thì ra với con đi! Ối chắc chết quá thím ơi! Cho con xịt khí vô lồn thím nghe ? Đó ! Nghe không?
Thím cũng la theo:
– Thím hứng, thím sướng, thím ra nè. ối Sâm! Bắn mạnh vô đi. Đừng cho nhỏ ra ngoài giọt nào nhen. Vô hết đi! Ôi Sâm ơi, đụ nhà lạ sướng quá đi. Chị Tư ơi tôi theo chị lên thiên đàng đây nè! Ôi, bồ nhí nó ra khí trong lồn tôi chị ơi! Ối, Sâm ơi, thím hết biết gì rồi con ơi!

Thím với Sâm cong người lên, đập chiếu điên cuồng, kêu trời. Phú thấy vậy cũng rút theo, nắc bạo tàn lồn bà Tư. Rồi cả hai ôm nhau nút lưỡi, quằn quại, rên siết…

Cả bốn gỡ ra nằm thở, nhìn nhau cười. Không ai nhớ lúc nay mình đã nói gì. Chỉ biết góc núi này vang động những tiếng gào thất thanh diễn tả nỗi khoái lạc tự do của hai cặp nhân tình quái gỡ. Cả bốn nằm trần truồng như vậy nói chuyện, hoặc đứng lên uống nước, đi tới đi lui như những người tiên sử.

Thím chắc con chưa bao giờ được sống tự do hồn nhiên như thết Một sự tự do tuyệt đối, không ngại ngùng, e thẹn, không giả tạo. Sâm muốn ôm bà Tư hay thím để nựng hay giỡn hốt lúc nào cũng được. Thím muốn ôm Phú hôn môi hay bú cặc lúc nào cũng xong. Một buổi chiều hoàng đạo. Bà Tư luộc một nồi khoai, đổ ra rổ. Cả bốn ngồi chò hỏ dưới đất ăn khoai, phơi cặc phơi lồn,. chuyện trò thoải mái.
Thím tò mò hỏi bà Tư:
– Chị với thằng Phú thiệt sự ngủ với nhau tìl hồi nào?
Vừa ăn, bả vừa trả lời một cách tự nhiên:
– Ối cũng lâu rồi chị Phàn. Từ hồi tụi tui còn ở dưới ghe lận. Hồi đó ông xã tôi còn sống thì ổng làm nghề chài. Được cá thì buổi sáng tôi đem ra chợ bán. Rồi có một bữa, không biết ông ứng bà hành làm sao ổng đi mua một quả lựu đạn, về liệng cá khúc sông gần miếu ông Thạnh. Lựu đạn chưa xuống nước nổ cái ầm. Ổng đứt lìa cái đầu chết tươi tại chỗ. Tôi gặp thằng phú này ngoài chợ cá. Chôn cất ổng xong
tôi kêu nó về thế ổng làm tiếp nghề chài. Mỗi lần lưới mắc gai hay chàm mục dưới sông, là nó cỗi truồng ra nhảy xuống lặn gỡ lưới. Dưới ghe, sông vắng, chỉ có một mình nó với tôi. Cái cảnh nó cởi truồng gần như ngày nào cũng có. Chồng tôi chết, mình đàn bà góa. Xác thịt mình cũng thèm chớ. Người chớ đâu phải gỗ đá.

Đó rồi có một đêm trời sáng trăng, gió hiu hiu mát, tôi cắm ghe giữa giòng. Ngồi đầu mũi ghe ăn trầu nhớ tới ông chồng. Nhớ lại những cảnh hai vợ chồng đụ nhau, bú nhau… Tôi chịu không nổi, liếc nhìn thằng Phú nằm tênh hênh mặc quần đùi, cởi trần ngủ ngon lành. Mà phải nó nằm ngủ tự nhiên thì nói làm chi. Đằng này con cặc nó chổng ngược, đội cái quần đùi lên cao. Tôi thèm chảy nước miếng chị ơi. Trăng sáng vằng vặc. Trời mây non nước như vậy, làm sao một người đàn bà góa chồng như tôi chịu nổi khi nhìn cái chỏm nhọn của quần đùi thằng nhỏ?

Tôi cố quay mặt đi nhìn nơi khác. Nhìn mấy vòm tre là đà theo gió. Nhìn rặng núi mờ xa. Nhìn mặt nước sáng xanh dưới trăng mười sáu. Nhìn để quên đi sự khêu gợi của chỏm quần đùi. Tôi chưa có một ráp tâm nào táo bạo vì dù sao, Phú vẫn là thằng con nít. Tôi bị dằn co dữ dội về sự quyến rũ của dục vọng. Vào khoang ghe, tôi lấy gối ra nằm cố dỗ giấc ngủ cho quên đi. Nghĩa là phần đạo đức của tôi đang thắng.

Nhưng nằm đó, mà sao mắt tôi không nhắm hẳn được Chỉ nhắm được vài giây là tự động mở ra liếc về phía chỏm quần nhọn hoắc của thằng Phú. Nếu có ai quanh đó nhắc nhở tôi hay canh chừng tôi, chắc tôi đã không dám nhảy qua bờ cám dỗ. Tôi không ngủ được. Mà lý trí tôi thì đã say giấc. Nó chẳng còn hiện diện trong khi tim tôi nhảy bập bồng, như bốn vó ngựa hung hăng, chờ sẵn, hể cửa chuồng bung ra, là nó phi nước đại, không gì cản nổi.

Và chị biết không? Khoảng giữa khuya, khi trăng đứng bóng, tôi xê dần nằm song song với Phú. Là dân chài, nên dù 18 tuổi, Phú đã to lớn lực lưỡng như trai 20. Tôi nhìn Phú say ngủ. Tôi mong cho nó ngủ thật say, để nếu tôi có va chạm gì, nó cũng không biết. Tôi nằm gần, thật gần vào Phú. Đầu ticn tôi gác lên ngực nó một cánh tay, qua người nó một cái chân. Lấy đầu gối, tôi thử cà rất nhẹ ở chỏm quần đùi Phú vẫn ngáy đều. Hoàn toàn không hay biết gì tôi đang thực hiện những tà ý. ‘l’ôi đụ ng mạnh hơn. Phú vẫn yên ngủ. Tôi táo bạo đưa tay xuống sờ rất êm ả đầu chỏm.

Chỉ sờ nhẹ thế mà lồn tôi nóng rang. Tim tôi đập như đánh trống. Tôi biết sợ. Sợ Phú bắt tạ i trậ n tôi đang hái trái cấm, rồi Phú phản ứng như thế nào với người đàn bà mất nết? Biết vậy mà thần dục vọng vẫn đẩy tôi tới. Thúc bàn tay tôi nắm luôn cặc Phú rất nhẹ nhàng. Lúc đó tôi nghe Phú hết ngáy. Hoảng quá tôi buông ra. Ngay tức khắc Phú ngáy lại. Nhưng tiếng ngáy hoàn toàn khác hẳn. Tuy có đều mà không tự nhiên như trước.

Đùi tôi vẫn gác, tay tôi vẫn nằm đó. Nhưng Phú không cục cựa, hay hất đùi lôi ra. tại sao? Làm sao tôi biết được? Độ năm phút sau, tôi đánh liều cầm hẳn con cặc của Phú lần nữa. Không những cầm mà
còn nắn nắn.

Tiếng ngáy Phú vẫn đều đều. Tôi xích lại gần hơn. Chân tôi quàng khít hắn cho mu lồn cạ hẳ n vào đùi của Phú. Chị ơi, sau bốn tháng kể từ ngày ông nhà tôi qua đời, đây là lần đầu tiên tôi được một cảm giác sướng lâ ng lâng. Thấy Phú vẫn ngủ, tôi dạn dĩ luồn tay vào lưng quần nó cầ m con cặc nóng hổi đang giật giật.
Đến lúc đó tôi mới đoán biết là Phú đã tòng phạm.

VN88

Viết một bình luận