Tôi lướt tới đâu nàng rùng mình tới đó, nàng ôm đầu tôi ghì vào vú, rồi lại đẩy xuống âm hộ. Nàng còn hứng đến độ để tôi nằm ngửa ra rồi đưa “nguyên con” vào miệng cho tôi bú. Tôi bảo:”Em sướng lắm phải không, bây giờ em bú “của anh” để anh sướng với nhé”. Nàng gật đầu rồi chúng tôi nằm ngược đầu lại nhau…
Đọc truyện 18+ Anh làm em sướng quá! Em bú lại cho anh nhé
Tôi vẫn chưa lập gia đình dù năm nay đã ba mươi sáu tuổi, cái tuổi không coi là già mà cũng chẳng gọi là trẻ trung gì nữa. Má tôi bả cứ hối thúc hoài chuyện lập gia thất trong khi đó tôi lại mê làm ăn hái ra tiền vì quan niệm của tôi là hễ mình có nhiều tiền thì mấy em tự khắc sẽ vây quanh mình tha hồ cho chọn lựa.
Ai có dè đến khi gặp Hoa – Hoa là bạn của nhỏ em út tôi, năm nay hai mươi lăm tuổi, nhí nhảnh đáng yêu lắm vì mới tốt nghiệp Đại học – quen rồi thương thiệt hồi nào hổng hay. Dáng người em cao ráo, da trắng hồng, mái tóc đen tuyền loăn xoăn vài sợi phía trước làm ẩn hiện đôi mắt hai mí và sống mũi vừa cao vừa hếch lên mang một vẻ gì đó hơi ương ngạnh.
Hình như Hoa cũng có cảm tình với tôi hay sao ấy, qua con Út tôi cũng được biết em hay hỏi thăm về tôi nhưng do khi ấy tôi không quan tâm đến nên Hoa đã chọn đối tượng khác.
Nghe đâu bạn trai em cũng là sinh viên học cùng khóa, gia đình khá giả và chìu em ghê lắm. Hoa yêu say đắm cậu con trai ấy bằng cả trái tim nhưng được chừng một năm thì nghe em tuyên bố đã chia tay rồi. Có chuyện gì em cũng hay tâm sự với con Út. Em thút thít khóc kể từ khi “con ong đã tỏ đường đi lối về” thì cậu ấy đã chán chường quay ngoắt đi 180 độ để đi tìm một bông hoa khác.
Ban đầu tôi ít chú ý đến cô bé lắm do nghĩ nàng chỉ đáng tuổi em út tôi thôi nhưng thấy em cứ cách hai ba bữa đến chơi nhà và thân với con Út quá nên đùa một tí: “Nè, khi nào bé đến chơi la lên một tiếng là anh có bánh để đãi bé ngay”. Tưởng đâu nghe rồi cho qua ai dè mỗi lần đến chơi với con bé Út, biết có tôi ở nhà là nàng nói to một chút: “Bớ…anh Tùng có nhà không, hôm nay bé tới chơi nè có quà gì đãi bé không???”. Riết rồi trở thành quen tự lúc nào. Mỗi tối hai ba bữa em bận gì không qua được là tôi thấy nhớ. Nhớ từ dáng người đến giọng nói nũng nịu dễ thương.
Được tin em bị người yêu ruồng bỏ, tự nhiên tôi cũng cảm thấy tức giận giùm cho em. Tôi nhờ mấy thằng bạn phục kích thằng đó đập cho nó một trận hả giận.
Cái thằng tôi lâu nay vẫn hay đi “relax” với tụi bạn nay bỗng dưng trở chứng nghĩ hoài đến một cô bé thua mình tới mười một tuổi nghĩ cũng lạ. Tôi chợt siêng ở nhà hơn, sau giờ làm việc bớt la cà ngoài phố. Cả nhà bảo hình như tôi gì đó có hơi khác một chút chút nhưng không ai đoán được sự thay đổi trong tôi.
Hoa vẫn đến nhà tôi chơi như trước nhưng ít hồn nhiên hơn. Vẻ mặt em dạo này có vẻ u buồn trầm lắng. Em không còn gọi: “B..ớ anh Tùng “nữa. Tôi bắt đầu để ý quan sát và chăm sóc. Khi đó nàng nhìn tôi một cách trìu mến có vẻ như tôi thấu hiểu tâm trạng của nàng. Không lẽ em đã bắt đầu nhận ra tình cảm của tôi chăng ?
Tối chủ nhật hôm ấy Hoa ghé nhà kiếm con Út thì mới biết cả nhà tôi đã đi Đà Lạt chơi một tuần lễ. Riêng tôi do công việc và đã sử dụng hết thời gian nghỉ phép nên phải giữ nhà. Nàng tính về thì tôi lưu lại. Hai đứa ngồi nói chuyện, nàng ngồi trên chiếc xích đu còn tôi ngồi trên cái ghế nhựa trước sân. Lòng tôi cứ lâng lâng cảm giác thật dễ chịu, em thì có vẻ khá ngượng ngùng. Chẳng lẽ ông trời đã sắp đặt cho tôi tối nay rồi sao?