Trung ngửng đụ. Rút cặc ra nhìn. Con bé còn trinh thật. Lúc đó chàng mới thật yêu thương cô học trò 13 tuổi. Vì dương vật của chàng dính một lớp nước màu hồng nhạt đặc kẹo của Đào. Trung mạnh dạng cúi xuống, banh háng Đào ra, liếm sạch sành sanh không còn một giọt – Xong Trung bắt đầu liếm, bú. Đào nằm ngoẻo cổ, hé mắt nhìn gương mặt đẹp trai của Trung đang miệt mài bú hột le của em. Lẽ ra em mệt quá, chỉ nằm bất động dương sức.
Nhưng cái lưỡi quái ác của Trung đã làm em sống lại sự thèm muốn nóng bừng từ cô gái quê 13 tuổi. Trung móc cái mồng đóc bửng bực bằng đầu lưỡi cứng, làm sao Đào chịu nổi. Em chợt đòi Trung:
– Em cũng muốn bú anh – Anh làm em đã quá mất thôi – Trung ngửng lại, quỳ thẳng người, nhìn, ngắm thật kỹ thân hình bốc lửa của Đào – Đúng là em bé phát triển quá nhanh. Nhìn thân hình lõa thể này, không ại có thể nói được số tuổi của Đào là 13!
Trung nằm ngửa ra – Cô bé ngược đầu nằm sấp, úp lồn lên miệng thầy giáo. Trận bú của hai người kéo dàl theo cơn mưa dầm tầm tã ngoài kia…
Lên năm Đệ Ngũ, Đào vẫn còn hẹn hò với Trung mỗi ngày, sau giờ học – Nhưng giữa năm Đệ Tứ, người ta không còn thấy bóng dáng thầy Trung tại Trường Trung học Nguyễn Bá Học nữa. Im hơi, lặng tiếng, thầy tuyệt tích giang hồ. Tiếng đồn rằng thầy bị bắt cóc, rồi bị thanh toán, vì bé Đào đang mang cái bầu lúp lúp đi học, vú nở, đít bự…
Nhưng không, thầy đổi tên, trốn biệt lên Sàigòn – Rồi không biết bằng cách nào, thầy trớ thành Hiệu trưởng, và, đêm nay, đang ôm đụ bé Uyển tàn canh trên bàn làm việc, nơi mà hằng ngày, chàng phải lên mặt đạo đức, xử những vụ tình dục lăng nhăng của đám học trò tuổi thiếu niên.
Rồi cũng không ai ngờ, để được “Quan tòa cọp rằn” ếm nhẹm cho êm các vụ kiện cáo, những cô học trò “tội phạm” đã bí mật đút lót cho ông bằng những trận đụ lừng trời như Uyển đang hiến đêm nay tại văn phòng của ông.
Vì, thưa quý độc giả, hồi 11 giờ đêm, sau khỉ “Cọp Rằn” Hiệu trưởng đã thỏa mãn nhục dục ba lần, em bé Uyển vừa mặc đồ, vừa khẳng định với ngài rằng:
– Em hửa chắc với anh, chuyện tình dục thầm kín này của chúng mình, chỉ có em và anh biết. Nếu có người thứ ba biết, thì chỉ do anh “bật mí” mà thôi.
– Tại sao chỉ một mình anh, mà không phải là em?
– Em? Em đâu có ngu đến độ được anh, người đẹp trai, quyền tước lớn nhất trong trường, yêu thương, rồi may ra bán rao. Không, không bao giờ – Nhưng!
Thầy Trung giật mình, nhìn trừng vào Uyển, hỏi:
– Nhưng làm sao?
– Nhưng với một đìêu kiện! Chỉ với một điều kiện thôi!
– Điều kiệu gì? Thầy hỏi nhỏ.
– Anh không bao giờ được bãi việc Thầy Báu dạy nhạc, để đưa bạn chí thân của anh vào thay thế!
Nói xong, cô bé lại hôn thầy một cái, hẹn lần tới xong mở cửa bước nhanh. Ông “Cọp Rằn” ngồi phịch xuống như cây đại thụ vừa bị đốn ngã. Hai tay ôm vò đầu tóc, mặt phửng đỏ lên vì cáu tiết bị cô bé gài bay! (Hết)
(Truyện 18+ sướng nhất tại Phimsex.info)