VN88 VN88

Âm hộ căng cứng chảy nhiều nước của em Thư

Cô Thư nhấc điện thoại lên và nói vài câu cho ba tơi yên lòng. Xong hai chúng tôi ra bãi đậu xe, lái xe về nhà của cô.
Nhà của Thư cách phòng tập không xa, đi chỉ độ năm phút. Trong phòng khách nhỏ nhắn xinh xắn treo những bức tranh rất chọn lọc. Tôi mê say nhìn tấm tranh của Picasso vẽ một người già ôm một cây đàn tây ban cầm cũ kỹ. Bức tranh khác của Picasso vẽ một hình ảnh loạn xạ, nhưng nổi bật nhất ở giữa là một con ngựa đứng dưới một cái đèn treo trên trần. Tôi ngẩn ngơ ngắm tranh trong lúc Thư tự nhiên bước vào phòng thay đồ. Chỉ vài phút sau, nàng bước ra, mặc một bộ áo ngủ thật mỏng, có thể nhìn thấy hết những đường cong tuyệt mỹ trên thân thể nàng.

Thư nói:

-Xin lỗi Lan , chị thích tự nhiên khi ở nhà. Chị mặc áo ngủ, em đừng cười chị nhé…
Tôi nói:

-Không sao đâu chị Thư. Thân thể chị đẹp như vậy, mặc áo ngủ càng mát, với lại ở nhà phải tự nhiên chứ…

Thư hỏi tôi uống nước gì không? Tôi xin chị một ly nước lạnh và hai chị em ngồi tâm tình. Nói chuyện với nhau một lúc, Thư hỏi:

– Chị mới thuê một cuốn phim Video mới, em muốn coi với chị không?

Tôi hỏi:

-Tài tử nào vậy chị?
-Sharon Stone đóng chung với Michael Douglas.
-Ô, em nghe nói phim đó hay lắm. Cho em coi với…

Thư đứng dậy đi đến phía máy truyền hình, bỏ cuốn video vào và bật lên. Câu chuyện là một chuyện trinh thám, Sharon Stone đóng vai một nhà văn nữ nổi tiếng chuyên viết về các vụ giết người , nhưng điều lạ là những câu chuyện nàng viết xong thì y như rằng vụ giết người ấy xảy ra, với những chi tiết y hệt trong câu chuyện. Cảnh sát không bắt được nàng vì nàng hoàn tất tác phẩm và sách được phát hành trước khi án mạng xảy ra, nên không thể nào nói ngàng là thủ phạm được. Michael Douglas đóng vai một thám tử được lệnh điều ra nội vụ. Chàng đến gặp nàng và bị nàng khiêu gợi ngay từ đầu. Chỉ vài lần gặp gỡ, Michael đã say mê cô nàng lại có người tình khác, lại là một phụ nữ.

Cuốn phim với nhiều cảnh làm tình thật táo bạo làm tôi đỏ mặt. Tuy nhiên những scene hồi hộp trong phim khiến chúng tôi không dứt ra được. Hai chúng tôi ngồi trên ghế sofa coi phim, được một lúc thì Thư nằm dài ra, đầu gác lên đùi tôi một cách hết sức tự nhiên, tay thì bốc bắp rang ăn liên tục, vừa coi vừa phê bình những cảnh trong phim. Tôi cũng thế, vừa góp chuyện vừa hồi hộp theo dõi. Đến những đoạn kinh hoàng thì Thư lấy tay bấu lấy tay tôi, tôi cũng nắm chặt lấy tay Thư. Cả hai chị em như quấn quýt lấy nhau coi cuốn phim thật hay.

Nhưng cho đến đoạn khi Sharon Stone làm tình với người tình con gái của nàng thì tôi không còn kềm giữ được nữa. Người tôi như lên cơn sốt lạnh. Thư cũng thế. Nàng trở mình luôn, đầu nàng cứ dụi vào đùi tôi làm tôi căng cứng người. Bỗng dưng nàng quay sang, đặt một nụ hôn lên đùi tôi nóng bỏng. Tôi mặc quần short, nên đùi tôi trống trơn, làm nụ hôn của nàng tạo choa tôi một cảm giác rởm da gà, bao nhiêu lông tay lông chân của tôi dựng đứng hết. Tôi dán mắt vào màn nảh, nhưng đầu óc nghĩ miên man . Tôi không biết là tôi đang còn ở đâu nữa. Tôi không biết là tôi đang làm gì nữa…

Bỗng dưng, Thư quay lại hỏi tôi:

-Em có bãn trai chưa?

Tôi thành thật trả lời:

-Chưa, em chỉ có quen vài người, nhưng em chưa có bạn trai thật sự bao giờ.

Thư cười:

-Như vậy có nghĩa là em vẫn còn trinh?

Tôi đỏ mặt:

-Vâng, dù em xấu hổ nhưng vẫn phải nhận. Còn chị thì sao?
-Chị có bạn trai rồi, nhưng chị không thích….

Thư nói câu “không thích” một cách rất nhẹ nhàng và tự nhiên, nhưng cũng đủ làm tôi sởn gai ốc và rùng mình thật nhẹ.

Có điều gì đó càng lúc càng thu hút tôi đến với người thiếu phụ này. Tôi đặt tay lên đầu Thu, vuốt nhẹ mái tóc nàng. Mái tóc thật êm và thật mềm. Thu nằm yên không cục cựa, để yên cho tôi mân mê mái tóc.

Một đoạn sau của cuốn phim, khi hai nam nữ tài tử chính làm tình với nhau một cách táo bạo ngay trong phòng ngủ của họ, Thư ngước nhìn tô:
– Em có bao giờ làm tình với ai chưa?
Tôi lại đỏ mặt nữa:
– Dạ chưa…
– Chị hỏi thiệt, em có bao giờ… thủ dâm không?
Tôi ngượng cứng người, không ngờ Thư dám hỏi tôi câu này. Tôi lắp bắp:
– Dạ… dạ… có chớ… Con gái mà chị…. Tụi bạn em nó cũng có vậy….
Thư cười:
– Chị đâu có bắt tội em đâu mà em làm gì hoảng hốt vậy. Chị em bạn gái mình tâm sự với nhau, có sao đâu?
Tôi lấy lại tinh thần:
– Còn chị… có không?

VN88

Viết một bình luận