Với cả tòa thiên nhiên lồ lộ trước mất Nam tưởng chừng như lên mây vì nàng quá đẹp, quá gợi cảm và trong tầm tay với. Nam dịu dàng nút lười nàng và bóp nhẹ vào âm hộ đang căng cứng của Thư. Nàng vẫn rên nho nhỏ vì Nam cứ dùng ngón tay cái móc nhè nhẹ vào hột le. Cảm giác quá thật và gợi cảm. Nước ấm nàng cứ rịn ra và Nam đã thọc ngón tay vào âm đạo nàng.
Đọc truyện 18+ Âm hộ căng cứng chảy nhiều nước của em Thư
Một buổi chiều vừa mới đi học về được năm phút, tôi bỗng nghe tiếng mẹ tôi quát tháo từ trong bếp vọng ra:
– Lan, chắc là mày thích lắm chứ gì?
Lúc ấy tôi đang ở trong nhà bếp và đang vội kiếm một miếng bánh nhét vào cái bụng cồn cào vì đói.
Mẹ tôi giận dữ:
– Mày xem nè! Nhà trường mới vừa gởi học bạ của mày về đây. Tao không làm sao hiểu được mày có thể hỏng cả hai môn Anh văn và Y tế cùng một lúc như vậy.
Mẹ tôi chống nạnh đứng quắc mắt nhìn tôi. Tôi phân vân và lúng túng tìm một lý do nào đó để giải thích cho việc này Lẽ ra thì ngay từ khi các thầy cô giáo lưu ý tôi về kết quả việc học thì tôi phải tìm lấy một lời biện hộ cho mình rồi, nhưng đàng này tôi ngu quá, vả lại tôi cũng không ngờ giấy của trường lại gởi về nhanh đến như vậy.
Trong lúc tôi không thể trả lời thì tiếng mẹ tôi tiếp tục:
– Chắc mày hãnh diện về chuyện học hành của mày lắm chứ gì? Tao biết ngay mà…
Tôi mong muốn có ngay một câu trả lời lúc này, nhưng tôi không thể nào giảng giải cho mẹ tôi về kết quả kém cỏi này được. Tôi ngồi thừ xuống bàn chịu đựng lời quở trách của mẹ tôi một lúc lâu.
Hàng ngày, mẹ tôi vẫn thường bảo tôi rằng tôi đẹp và bà đều mong muốn tôi cũng sẽ làm việc hay học hành tốt đẹp như vậy. Nhưng đã bao nhiêu lần tôi cố gắng, tôi chưa bao giờ thành công đúng như sự mong ước của bà mẹ tôi.
Cuối cuong, tôi nói:
– Con hứa với mẹ rằng con sẽ học hành tốt hơn.
Mẹ tôi thở dài và bảo:
– Tối nay ba mày về thì ông ấy sẽ bảo mày nhiều điều hơn.
Mẹ tôi quay lưng bước ra cửa, bà đứng lại hồi lâu và nói thêm:
– Bây giờ thì hãy lấy bài làm ở nhà ra mà học đi!
Tôi buồn tủi khi nghĩ đến thân phận mình. Tôi có một người chị và một người em. Ba mẹ tôi đều nghĩ rằng chị và em tôi đều hoàn thiện và luôn luôn dùng hình ảnh của họ để so sánh về tôi. Em gái tôi tên là Hồng, nó là một đứa học sinh giỏi nhất trong lớp và bao giờ cũng được phần thưởng vào dịp cuối năm. Ai ai ai cũng thích nó cả. Chị Nguyệt của tôi cũng không kém, năm nay đang là sinh viên trong một trường cao đẳng và đang nhận học bổng dành cho sinh viên xuất sắc. Những gì tôi nghe nói về chị tôi đều là một thiên tài.
Tôi cố gắng tảng lờ như không hể để ý đến những yếu đểm của tôi, nhưng thật khó để làm ra vẻ như vậy. Tôi không được thông minh và sắc sảo như Hồng, tôi không khôn ngoan và tài giỏi như Lan. Tôi chỉ có một khả năng duy nhất là vẽ. Nhưng ba mẹ tôi lại thường cho rằng tôi vẽ để tránh làm công việc nhà. Và chẳng có ai để mắt đến những tác phẩm của tôi cả. Chỉ có một cô giáo khen rằng tôi có tài hội hoạ mà thôi, và đó là người duy nhất trên đời.
Tiếng xe hơi vọng qua cửa sổ, tôi vội chạy đến nhìn và trông thấy Hồng bước xuống xe.