Ngày đó em đã khóc, đau khổ, vật vã lắm, nó ảnh hưởng tới kết qủa học tập của em rất nhiều. Em đã quyết định chia tay nhưng anh ấy đã cầu xin em tha thứ bằng cách dùng dao vạch lên cánh tay một chữ để đau mà nhớ.
Tâm sự bạn gái: Liệu em có nên tham vàng bỏ ngãi?
Em năm nay 25tuổi, theo đánh giá của mọi người em là một người con gái hiền và đôi phần nhút nhát. Em đã tốt nghiệp đại học kế toán loại khá nhưng giờ chưa xin được việc đúng chuyên ngành nên em đi làm thêm ngoài và đi gia sư. Em biết trong thời buổi kinh tế khó khăn này tấm bằng của mình cũng rất bình thường nên em cố gắng làm bất cứ việc gì miễn là có tiền và không phạm pháp là được. Bố Mẹ em đều là công chức nhà nước nên gia đình không giàu có nhưng cũng không đến mức qúa khó khăn về kinh tế.
Em yêu anh là một người bằng tuổi và cùng quê với em. Anh ấy cũng đã tốt nghiệp đại học nhưng vì chưa lấy được bằng nên chưa đi làm. Chúng em yêu nhau đã được 5 năm. Trong 5 năm đó cũng có những hạnh phúc và đau khổ nhưng có lẽ đau khổ với em nhiều hơn. Anh ấy rất vô tâm. Em không phải là một người ham vật chất nhưng mỗi dịp 8/3 hay 20/10 anh ấy rất ít khi làm em cảm thấy vui. Vui ở đây không phải là phải tặng em qùa mà với em chỉ cần tinh thần thôi cũng được vì em biết gia đình anh ấy không có điều kiện và sinh viên lúc nào chẳng nghèo. Thậm chí sinh nhật em anh ấy cũng không nhớ, có năm anh ấy gửi tin nhắn thì lại chúc mừng nhầm ngày. Và việc làm em đau khổ nhất là anh ấy đã từng phản bội em, anh ấy đã từng lên giường với người bạn cùng lớp. Chúng em học đại học ở 2trường cách xa nhau hàng trăm km nên trong khoảng thời gian yêu nhau cũng hiếm khi được gặp nhau. Anh trách em không quan tâm nên anh ấy mới thế nhưng em tự thấy mình không phải là một người qúa vô tâm. Ngày đó em đã khóc, đau khổ, vật vã lắm, nó ảnh hưởng tới kết qủa học tập của em rất nhiều. Em đã quyết định chia tay nhưng anh ấy đã cầu xin em tha thứ bằng cách dùng dao vạch lên cánh tay một chữ để đau mà nhớ.