Năm Duyên lên mười, nàng thấy cơ thể có nhiều thay đổi kỳ lạ: ngực nhô lên, xung quanh núm vú xuất hiện một quầng nhạt, dần dần đậm thêm, biến thành mầu nâu non.
Xem Phim 18+ Gái les dậy thì
Đọc truyện Gái les dậy thì
Đầu vú vẫn nhỏ, nhưng cả bầu vú lại nhô cao thành hình nón. Qua năm sau, bé cao vọt lên 20 phân, từ 1m32 lên 1m52. Mông cũng nảy nở cùng lúc với ngực. Em không chịu u già tắm lộ thiên cạnh bể nước nữa, mà đòi tắm một mình trong phòng tắm. Những lần tắm như vậy, bé mang lén theo cái gương gương nhỏ để soi ngực mình. Em cũng thấy phần bụng dưới mọc ra nhiều lông măng, thoạt tiên phải nhìn kỹ hoặc vuốt nhẹ lên mới thấy. Nhưng vài tháng sau, lông măng ngả sang màu sẫm rồi đổi màu đen nhánh thành những sợi lông thật sự. Những sợi lông lún phún mịn như tơ nằm dính trên gò mu ngay phía trên cửa mình. Một vài sợi dài hơn mọc ra hai bên mép bộ phận kín. Hai mép này cũng nẩy nở như múi mít.
Năm bé 12 tuổi, một buổi sáng em la hoảng lên khi thấy máu đỏ tươi rây đầy chiếc quần lót mà không thấy đau đớn gì cả. Lần đầu tiên bé có kinh. Nhờ má giảng giải và chỉ bảo cách dùng băng vệ sinh, em được mặc sì-líp từ đó. Bé biết mình đã thực sự dậy thì. Tuy thế ở nhà bé vẫn bị coi là con nít dù mới được lên trung học. Năm đó gia đình bé dọn từ Đà Lạt về Sài Gòn.
Bé làm quen ngay với một nhỏ bạn cùng lớp và cùng hẻm, đó là Hòa. Qua hai mùa hè thử thách, bao nhiêu cãi cọ, giận hờn, Duyên và Hoà trở thành đôi bạn thân, bạn bè trong lớp vẫn gọi đùa là vợ chồng. Họ đang ở tuổi trổ mã, má hồng không cần phấn, môi tươi mà không nhờ son. Ngực với mông đã lồ lộ, họ đã mang nịt vú. Duyên mê Hòa không muốn bạn chơi với ai ngoài mình. Ngược lại, Hòa cũng hờn giận mỗi khi bạn chuyện trò lâu với người khác trong lớp, dù là bạn gái.
Khi Duyên lên 15, cơ thể em đã nẩy nở khá nhiều. Những tò mò tính dục với người đồng tính càng sôi nổi. Em muốn biết cơ thể bạn có giống mình không, liệu mình có những khiếm khuyết gì? Nhưng chưa bao giờ Duyên có can đảm nói lên những điều thầm kín đó với bạn. Có lần đang tắm thì Hòa đến, muốn rủ bạn vào tắm chung lại thấy kỳ vì không có lý do gì chính đáng để làm vậy. Có lần Hòa ở chơi đến 10 giờ đêm, em cũng không dám bảo bạn ngủ lại, mà lúc đó tiễn bạn về nhà ngoài đầu hẻm.
Những lần gặp nhau, Duyên thường đưa bạn ra vườn, ngồi trên băng ghế dưới dàn hoa giấy, thủ thỉ những chuyện vẫn vơ, học hành, bài vở hoặc phê bình các thầy cô ở trường. Họ thường nắm tay nhau, đôi khi vuốt má nhau. Một lần Duyên đánh bạo xoa ngực bạn làm Hòa đỏ mặt khiến em không dám liều lĩnh làm lại nữa. Một lần khác Hòa về quê ở Rạch giá không kịp báo cho bạn. Khi trở lại Sài Gòn, Duyên đã tính không thèm tiếp bạn nữa. Nhưng khi nghe tiếng bạn nhí nhảnh ngoài cửa thì em lại vội vã ra đón nhưng không thèm nói lời nào. Hòa ôm lấy vai em xin lỗi, cọ má vào má bạn. Giá Hòa quay lại hôn môi bạn thì chắc nỗi buồn bực sẽ tan biến đi hết, nhưng Hòa cũng không dám làm việc đó.
Cho đến một hôm Duyên trở lại Đà Lạt với ba má để dự đám cưới dì Tám.
Họ hàng lên dự đám cưới dì Tám khá đông. Phòng ngủ của chị Quỳnh, con gái lớn bác Ngọc, phải trải thêm ba cái chiếu xuống sàn cho sáu đứa cháu từ 8 đến 12 tuổi nằm tạm. Duyên được đặc biệt ngủ chung với chị Quỳnh trên giường.
Chị Quỳnh năm đó 18, trên Duyên hai tuổi. Tóc chị cuốn thành từng lọn theo kiểu Ăng lê xõa xuống gần vai đẹp mê ly. Mắt chị mơ màng, xa vắng; má mịn, hồng. Duyên đứng ngây ra ngắm chị. Những kỷ niệm thơ ấu dạt dào trở về làm em thấy gần gũi và yêu chị tha thiết. Quỳnh cũng sửng sốt nhìn cô em họ đã tới tuổi chanh cốm, suối tóc dài ngang lưng cặp lại làm em có dáng non nót hơn cái tuổi 16 nhiều. Quỳnh vuốt má em hỏi:
– Con nhỏ Duyên đây hả? Cao bằng chị rồi nè.
Duyên lúc đầu còn bẽn lẽn, nhưng Quỳnh đã ôm chầm lấy hôn lên má tới tấp. Mối giao tình giữa hai chị em lại đằm thắm như xưa. Qua một ngày hành trình mệt nhọc, Duyên đã ngủ thiếp đi tối hôm đó bên cạnh Quỳnh lúc nào không biết.
Nhà bác Ngọc cất trên một sườn đồi. Đứng trên lầu, qua cửa sổ phòng Quỳnh, Duyên thấy hồ Xuân Hương phẳng lặng bên kia con đường nhựa chạy dưới chân đồi. Mây thấp giăng mắc trên rặng thông xanh, hợp với nét tịch liêu của một bức tranh thủy mặc. Tâm trạng Duyên thực mơ hồ, xao xuyến trong buổi sáng đầu tiên ở Đà Lạt này. Nhớ lại đêm qua, em chìm sâu vào giấc ngủ rất mau, nhưng cảm thấy hình như chị Quỳnh sờ ngực làm em bối rối, nửa muốn kéo tay chị ra, nửa lại muốn biết cái cảm giác kỳ lạ, quyến rũ được người khác sờ ngực thế nào. Hồi em ngủ thiếp đi. Giờ đây trước cảnh yên tĩnh của cao nguyên ngoài kia. Duyên cố hồi tưởng lại những cảm giác kỳ lạ quá ngắn ngủi đêm qua mà không nhớ thêm được gì. Tuy nhiên em vẫn có một ước muốn mơ hồ được hưởng những kinh nghiệm kỳ thú đó một lần nữa.
Mấy ngày tới, công việc sửa soạn, dọn dẹp hết sức bận rộn. Mãi đến sau ngày đưa dâu, mấy đứa cháu đã theo bố mẹ về hết. Duyên mới có dịp chuyện trò thân mật lại với chị Quỳnh khi đi ngủ.
Duyên rụt rè:
– Chị Quỳnh nè!”
Rồi ngập ngừng không dám nói tiếp.
Quỳnh nằm sát lại, duỗi tay phải cho Duyên gối đầu, quay người lại, tay trái xoa lưng em, âu yếm hỏi:
– Em nói sao?
Được vỗ về, Duyên đánh bạo hỏi:
– Tối hôm mới đến, em mệt nên ngủ say. Nhưng hình như chị sờ ngực em phải không?
Quỳnh ranh mãnh hỏi lại:
– Sờ như thế nào?
Rồi không chờ trả lời, nàng rút tay đặt lên ngực để bóp nhẹ lên vú phải em, hỏi tiếp:
– Có phải sờ như thế này không?
Lần đầu tiên trong đời nàng được người khác sờ ngực. Bữa trước vì buồn ngủ nên cảm giác không rõ rệt. Bây giờ hoàn toàn tỉnh táo nên cái cảm giác tê dần kỳ lạ toả ra khắp người đến tận các đầu ngón tay. Nàng vẫn thường tự xoa ngực những khi tắm hay mỗi đêm trước khi đi ngủ nhưng không thể có cái tâm trạng lâng lâng này. Nàng thấy thích thú một cách kỳ diệu. Giả sử đây là bàn tay của một đứa con trai ngỗ nghịch, dù có là bạn học đi nữa, chắc chắn nàng sẽ tát ngay vào mặt, rồi một cảm giác ghê tởm tình dục sẽ hằn sâu vào tâm khảm nàng suốt đời. Trái lại những ngón tay đang xoa lên vú nàng lại thật mềm mại, dịu dàng, mơn rất nhẹ lên làn da mịn của trái tuyết lê còn đang nẩy nở. Sau đó đầu ngón tay trỏ xoay tròn chung quanh núm vú. Nàng cảm thấy rõ ràng “nó” cứng lên và thèm được bóp nhiều nữa. Đúng lúc đó, Quỳnh như đọc được tư tưởng cô em họ, dùng cả lòng bàn tay bóp mạnh lên khắp gò bồng đảo khiến Duyên sướng đê mê, tim đập rộn rã, hơi thở dồn dập.
Quỳnh ngưng vuốt ve núm vú, chỉ dùng lòng bàn tay ôm chặt bầu vú, chờ cho cảm xúc nơi Duyên dịu xuống mới ghé sát mặt lại hôn lên môi em. Đây cũng là lần đầu tiên Duyên được hôn môi, một nụ hôn ướt, sâu thẳm của hai cặp môi rất mềm. Môi hai người dính chặt lấy nhau. Lưỡi Quỳnh lách vào miệng đứa em vẫn còn ngậm chặt.
Đoán được ý Quỳnh, Duyên hé miệng ra là nàng lùa ngay lưỡi vào kích thích. Như một phản ứng tự nhiên, lưỡi Duyên bắt đầu nhúc nhích quấn quýt lấy lưỡi chị. Hai cái lưỡi vờn nhau, có một lúc một cái nằm rạp xuống để cái kia tung hoành. Quỳnh đẩy nhẹ em nằm ngửa rồi đè lên hôn cho thoả thích. Màn múa lưỡi làm hai người muốn ngộp thở mới chịu buông nhau ra. Quỳnh nằm ngửa xuống giường. Duyên nhập tâm bài học vỡ lòng rất nhanh nên mạnh bạo luồn tay vào dưới chiếc áo ngủ của chị để thám hiểm gò bồng đảo. Không rõ có phải vì Quỳnh hơn em hai tuổi mà cặp vú lớn hơn gấp rưỡi? Duyên thì thầm khen:
– Ngực chị bự hơn của em nhiều! Chị làm thế nào má nó lớn thế được?
– Chị có con nhỏ bạn thân tên là Tâm thường vuốt ve nhau nên nó mới bự ra như vậy.
– Sao mấy bữa nay em không thấy chị ấy đến chơi?
– Nó về quê nghỉ hè. Khai trường mới lên.