VN88 VN88

Chạm ngưỡng yêu.

Mong chờ 1 tin nhắn, 1 cuộc gọi. Có khi nào, con tim nó đã chạm ngưỡng yêu? Có khi nào nó đã có 1 chút gì đó, mà cố tình không nhận ra hay không muốn chấp nhận? Có khi nào, đó đơn giản chỉ là ngộ nhận khi thiếu vắng những tin nhắn yêu thương?

Nó đã tự hỏi mình như vậy khi đã 3 ngày, kể từ ngày nó từ chối lời tỏ tình của hắn. Nó nằm trong chăn, vùi đầu suy nghĩ. Chủ nhật được nghỉ, mưa phùn kèm theo cái lạnh căm căm dưới 10 độ C càng khiến nó khắc khoải và nỗi buồn choán ngập đầu óc.

Cham nguong yeu.

(Ảnh minh họa)

Nó đã quen với những tin nhắn tràn ngập yêu thương, quan tâm mà có phần củ chuối của hắn. Sáng nào, nó cũng bị đánh thức bởi cái tin nhắn chúc ngày mới tốt lành, nhớ giữ ấm và tham gia giao thông an toàn của hắn. Cái tin nhắn mà nó cho là quá ư sến sẩm ở cái độ tuổi 25 (đấy là chưa kể tuổi mụ). Đôi khi còn khiến nó phát cáu vì bị phá giấc ngủ lúc 5h sáng, lẽ ra phải 2 tiếng nữa nó mới phải dậy để tất bật đi làm. Nhiều lúc, hắn trách:

– Tớ nhắn tin mà không bao giờ thấy cậu nhắn lại gì cả?

– Đấy là tớ còn chưa chửi cho là may lắm rồi. Ai đời người ta đang ngủ mà làm phiền không đúng lúc
Hắn chỉ bảo “Ờ thì, tớ quen dậy lúc 5h sáng, tớ nghĩ ngay đến cậu và muốn nhắn tin cho cậu. Biết làm sao được, tớ nhớ cậu”. Đúng là con người của Đảng, hắn làm cảnh sát giao thông nên lúc nào cũng dậy rất đúng giờ.

Nghe những lời nói đó, nó thấy sao mà giống phim, giống truyện thế chứ? Nó cóc tin mấy lời nói kiểu có cánh như thế. Nó đã qua rồi cái tuổi mộng mơ, tin tình yêu là tất cả, chỉ cần có tình yêu thôi sẽ vượt qua mọi thứ. (mặc dù nó cũng là người rất mộng mơ và thích những anh chàng lạnh lùng, đẹp trai như phim Hàn).

VN88

Viết một bình luận