Tôi thật sự sốc sau khi biết cả nhà em đã bắt em phá thai mà không biết phải làm sao nữa. Giờ đây tôi chỉ mong được gặp em, được ôm em vào lòng và chỉ muốn được yêu em nhiều hơn nữa.
Tôi định không viết ra câu chuyện này, nhưng giờ đây lòng tôi nặng nề và đau đớn quá. Có lẽ tương lai và con đường đi tôi đã có định hướng cho riêng mình. Nhưng biết đâu giữa bao nhiêu người bạn trên mục Tâm sự này lại cho tôi một lời khuyên tốt hơn, một con đường đi sáng hơn. Vì thế, nên tôi mới viết ra và mong mọi người cho tôi một lời khuyên. Chuyện hơi dài mong mọi người đọc hết.
Tôi là một thằng con trai tỉnh lẻ, học và làm việc ở Hà Nội. Ngoại hình bình thường, cũng đã nhiều tuổi để lập một gia đình. Theo những người bạn của tôi nói thì số tôi may mắn vì trước có nhiều bạn gái thích. Chắc vì tôi biết chém gió chăng? Nhưng ngẫm lại, những tình yêu trải qua, chỉ có tôi là người giữ nhiều đau khổ hơn ai.