Dù là có hơn tôi 5 tuổi nhưng không hiểu sao, khi gặp và nói chuyện với Hạnh, tôi cảm thấy cô ấy là một người cực kì tế nhị, kín đáo và rất có tài ăn nói.
Hạnh là người phụ nữ khá đứng đắn và chững chạc, đó là ấn tượng đầu tiên tôi thấy về Hạnh. Dù là có hơn tôi 5 tuổi nhưng không hiểu sao, khi gặp và nói chuyện với Hạnh, tôi cảm thấy cô ấy là một người cực kì tế nhị, kín đáo và rất là có tài ăn nói.
Lần đầu tiên có duyên gặp nhau ấy, tôi nhìn thấy chị và gật gù chào. Anh bạn tôi hích vào tay và nói: “Chào chị đi, chị ấy hơn tuổi mày đấy”. Tôi cười và lí nhí trong họng “chào chị”, nhưng tôi chẳng muốn tí nào vì tính tôi không thích gọi những người chưa có gia đình là chị, nhất là khi lại ngồi chung bàn tiệc với mình. Nhất là, tôi luôn nghĩ, chị em chưa có gia đình dù hơn tuổi mình, vẫn thích người khác gọi là bạn, để họ trẻ trung hơn. Phụ nữ rất ngại khi người khác chê mình già.
Từ hôm ấy, tôi quen Hạnh và cũng được biết tên cô ấy từ hôm đó. Chúng tôi nói chuyện vui vẻ với nhau, có vẻ như sự hài hước rất ăn nhập. Hạnh tưởng chừng ít nói nhưng khi quen rồi, thấy rất vui và tự nhiên. Tôi cảm nhận được người phụ nữ này có nét duyên thầm, thật sự rất đáng yêu và dễ mến. Tôi thầm nghĩ: “Hay là đàn ông họ không nhìn ra cô ấy rất có duyên, đẹp từ bên trong. Hay là đàn ông nghĩ cô ấy nhiều tuổi nên mải mê mấy em trẻ đẹp, môi son má phấn, tuổi teen hay nũng nịu?”.