Đến cuối năm 2010, dì út sống chung nhà tình cờ phát hiện thấy cháu hay bước ra khỏi phòng bà ngoại trong bộ dạng xộc xệch lại có nhiều biểu hiện lạ nên mới gọi lại gặng hỏi.
Tuy nhiên, vì vẫn còn sợ cậu nên Nguyệt chỉ ấp úng trả lời “cậu Nam “ấy” con”. Dần hiểu ra sự tình, người dì mới thuật lại cho mẹ nghe rồi cùng gọi Nam đến chất vấn. Nam chối bay chối biến, lẳng lặng bỏ nhà đi vào Nam tìm việc mưu sinh.
Khoảng cuối năm 2012, Nam quay trở về nhà, từ đây, cơn ác mộng của đứa cháu tiếp tục lại tái diễn. Chỉ đúng mấy ngày Tết tỏ ra bình thường, thời gian còn lại, cứ hễ nhìn thấy cháu, Nam lại đòi… gây án. Tuy nhiên lúc này cô bé đã hiểu chuyện hơn, không khi nào ở nhà một mình nên không có cơ hội cho Nam gây án.
Mãi đến một ngày giữa tháng 5/2013, biết cháu có ý định đi hái rau ven suối gần nhà, Nam nối gót theo rồi uy hiếp làm nhục bên bờ suối. Đầu tháng 6/2013, nhân dịp nghỉ hè, mẹ về nhà ngoại đến đón con lên ở cùng mình. Trong một lần nghe con kêu đau rát ở bộ phận sinh dục nên người mẹ mới gặng hỏi và được con gái kể lại sự việc. Mẹ cô bé đưa con đến công an tố cáo sự việc.