Nỗi ám ảnh quá khứ tủi nhục
Qua 10 năm chung sống, người chồng thứ ba cũng thương yêu chị nhiều hơn. Tuy vậy, lần nào chị ngỏ ý muốn về nhà anh ta cũng gạt phắt đi không thì hứa hẹn năm này qua năm khác. Trước tình hình đó, chị Phương quyết định tự lên kế hoạch về nhà. Cho đến khi chị dứt khoát quyết định sẽ về quê, người chồng miễn cưỡng đồng ý nhưng lại từ chối để vợ mang con đi.
Những ngày sau đó, chị nhờ được một đồng hương, mang thư chuyển về quê để mẹ già điện thoại sang. Mười năm xa cách, nghe tiếng mẹ qua điện thoại, chị Phương bật khóc nức nở. Từ đó, chị có thêm động lực để kiếm tiền, nuôi giấc mơ một ngày nào đó sẽ được trở về. Suốt 3 năm, chị đi làm công nhân trong một công ty may mặc, số tiền dù không nhiều nhưng cũng đủ chăm lo gia đình và dành ra một phần làm lộ phí. Đến tháng 7/2013, giấc mơ hồi hương của chị Phương đã thành hiện thực. Ngày mẹ con chị đoàn tụ, cả hai khóc như mưa. Về Việt Nam, thương mẹ già bao nhiêu, chị càng căm phẫn chị họ và gã người tình bấy nhiêu. Quyết tâm vạch mặt hành vi phạm pháp của họ, chị đã viết đơn tố cáo lên cơ quan công an.
Sau khi chị Phương quay về Việt Nam, chồng chị vì thương nhớ cũng dẫn con về thăm nhà ngoại. Hiện tại, chồng và con đã quay về Trung Quốc, chỉ riêng chị bị “mắc kẹt” không thể quay về với hai con nhỏ vì vướng mắc thủ tục. Mười lăm năm lưu lạc nơi đất khách quê người, được trở về nhà niềm vui đó nhưng nỗi tủi nhục, đau khổ, cay đắng trong lòng chị không thể vơi bớt. Giờ đây, chị Phương vẫn đang sống trong nỗi lo lắng: “Không biết mọi người họ có sợ mà ghẻ lạnh, hay coi thường tôi không?. Đi đến đâu, tôi cũng bắt gặp những lời dị nghị, đàm tiếu, ánh mắt dò xét xung quanh. Tôi chỉ sợ cuộc đời mình lại đi theo một lối rẽ khác mà mình không mong muốn”, chị Phương tâm sự.